Chương trước
Chương sau
………………
80 năm trôi qua, cảnh còn người mất, đối với người khác thì có lẽ rất dài nhưng với Lý Huyền chỉ là một thời gian nghỉ ngơi rất ngắn, dù sao hắn có tuổi thọ 12 tỷ năm.
Mặt trời dần dần nhô lên, từng tia nắng nhảy nhót từng bừng trên mặt biển, ánh sáng rọi chiếu vào mặt một ông lão đang nằm ở trên chiếc thuyền đang trở đầy cá, một lúc trôi qua, chiếc thuyền cập bến, ông lão bước xuống.
Thấy ông lão, thôn dân làng chài chạy ra tiếp đón, một ngươi chống gậy tiến tới mỉm cười nói: “ Lý Huyền huynh, chuyến này có vẻ nhiều hơn lần trước đấy. Ta thật hổ thẹn, già rồi mà còn không khỏe bằng huynh.”
Lý Huyền không nói gì, hai mắt nhắm chặt, một lúc lâu Lý Huyền trông thấy mọi người liền nói: “ Ta giờ phải rời khỏi nơi này tiến đến Konoha ngay bây giờ, tạm biệt mọi người. Sau này có duyên gặp lại.”
Đột ngột muốn rời đi, dân làng ngây người sau đó nhao nhao hỏi lý do của Lý Huyền đồng thời khuyên Lý Huyền nên ở lại nhưng mà không được. Trước khi đi Lý Huyền lại tiếp tục dạy bọn trẻ trong thôn Nhẫn Thuật như thường ngày, sau đó đến tầm ban trưa Lý Huyền liền rời đi.
Tiến vào rừng, cách xa thôn làng một đoạn rồi Lý Huyền thân hình bỗng biến đổi, không còn là một cụ già nữa, làn da đầy nếp nhăn lại trở lại thành một làn da đầy sức sống, mái tóc cũng trẻ hóa lại,…Chỉ trong chớp mắt, Lý Huyền trở thành một người thanh niên 18 tuổi chứ không phải trở thành một cậu bé như trước kia.
80 năm qua, Lý Huyền xưa đâu bằng nay, với hệ thống trợ giúp ngày ngày nhận được quay thưởng hạ cấp khiến cho Lý Huyền giờ như là một hành tinh kho báu có sinh mệnh. Lý Huyền còn khai thác ra rất nhiều khả năng mới của thân thể mình như là thay đổi dung mạo, tự tách rời một phận cơ thể, tàng hình và đặc biệt là có khả năng hồi sinh người khác bằng cách cho người đó uống một giọt máu của mình.
Không chỉ vậy Lý Huyền còn hiểu rất rõ vệ cơ thể con người và cách khai thác cơ thể sau này qua nhiều cuộc tự thí nghiệm chính mình, chẳng hạn như khiến máu trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách rút hết máu ra khỏi cơ thể khiến máu của mình tự tái tạo lại, hoặc rút gân rút xương để tân sinh lại gân và xương mới khỏe mạnh hơn, cường đại hơn.
Chỉ bằng một giọt máu, Lý Huyền có thể để cho một con cá đang sống sinh ra linh trí, thông minh như con người. Chỉ bằng gân và xương của mình, hắn có thể tạo ra một cây cung bắn với tốc độ gấp hàng chục lần vận tốc âm thanh.
Lý Huyền đã đạt tới trạng thái hiền nhân bằng cách tự học. Dùng [Phân Thân Chi Thuật] phân thân ra hơn 1 vạn người, cảm nhận Charka xung quanh, tĩnh tâm, khiến cho Lý Huyền chỉ trong 3 ngày là đạt tới trạng thái hiền nhân. Sau đó Lý Huyền lại nghiên cứu kĩ càng về [Bát Môn Chi Thuật]. Không uổng thời gian nghiên cứu gần 1 năm, cuối cùng Lý Huyền phát hiện cách để có thể đạt được trạng thái hiền nhân vĩnh viễn.
Chỉ cần mở hết Bát Môn, sau đó hấp thụ Charka tự nhiên rồi dồn hết Charka tự nhiên vào tất cả 8 điểm tương ướng với Bát Môn. Trải qua ngày này qua ngày khác bồi bổ, cuối cùng mấy chục năm qua đi Lý Huyền liền đạt được trạng thái hiền nhân vĩnh cửu.
Khi mở Bát Môn, Lý Huyền cảm giác người muốn bốc hơi, nhưng mà với khả năng khôi phục của cơ thể và ý chí của mình, dần dần hắn đã kiểm soát được năng lượng khiến cho người mình không còn hào quang khi mở Bát Môn nữa, mà trở nên nội liễm, nhìn như một người bình thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.