Vũ Lôi Phong nói xong, hắn hít sâu một hơi, nhìn hai người Bách Lý Lạc Vân và Lam Thiên Phong Ba 
- Hai vị, căn nguyên việc hôm nay là do ta, ta tình nguyện chịu trận, những người còn lại nếu muốn rời đi, ta hi vọng các vị cũng không đến mức tính toán với bọn họ chứ? 
Hai người nhìn nhau một lúc, sau đó gật đầu! 
- Thôi được, nể tình ngươi sống có nghĩa khí, lại tiếc cho thiên phú khủng khiếp của ngươi, hai người chúng ta sẽ không tính toán với đám người bỏ chạy hiện tại, thế nhưng các cánh quân đi đến Nghịch Phong Minh ở Phong Vân Sơn càn quét thì e rằng không kịp rồi 
Vũ Lôi Phong mỉm cười đầy quỷ dị, hắn nói 
- Không sao a, chuyện cũng đã lỡ rồi. Những người ở đây nếu được, mong hai vị nhẹ tay cho! 
Bách Lý Lạc Vân gật đầu 
- Ta đáp ứng ngươi! Nếu Nghịch Phong Minh ngươi đầu hàng. Sẽ không ai phải chết cả! 
Vũ Lôi Phong lắc đầu 
- Bách Lý Gia Chủ nghĩ sai rồi! Nghịch Phong Minh sẽ không bao giờ đầu hàng, sau khi những người tận trung với Nghịch Phong Minh bước lên, ta chỉ muốn nhìn họ một lần cuối, sau đó chúng ta sẽ liều chết với các ngươi! 
- Chỉ hi vọng…những người đầu hàng, các người sẽ tha cho họ! 
Lam Thiên Phong Ba vuốt vuốt râu, hắn nói 
- Thôi được! Một đám kiến mà thôi, phế đan điền rồi tha chết cho chúng cũng được! 
Bách Lý Lạc Vân cũng đồng tình gật đầu. 
Vũ Lôi Phong hài lòng nhìn về hai người, gật đầu một cái coi như cảm tạ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454634/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.