- Lôi Phong…
Nghe thanh âm ngại ngùng nũng nịu này của Tiểu Na, Vũ Lôi Phong cảm thấy cả người như nhũn ra. Cũng không phải vì lý do gì quá ghê gớm nhưng đây là lần đầu Tiểu Na gọi tên hắn thân mật như vậy
- Tiểu Na…
Vũ Lôi Phong nhìn Tiểu Na, hơi thở dần trở nên gấp gáp, hắn thực sự đã đợi giây phút này quá lâu rồi
Tiểu Na cũng không còn ương bướng nữa, tay thon nhẹ nhàng đặt lên vai Vũ Lôi Phong, gương mặt đỏ bừng như trái cà chua.
Vũ Lôi Phong một tay khẽ ôm lấy eo thon mềm mại, tay còn lại đặt lên gò má Tiểu Na, hắn mỉm cười ôn nhu, véo nhẹ một cái
Tiểu Na cũng không phản đối, để hắn nghịch một chút, sau đó hung hăng lắc đầu một cái, trừng mắt làm mặt quỷ với Vũ Lôi Phong
- Không có phá nha!
Vũ Lôi Phong cười cười, hắn cũng biết trong lòng Tiểu Na đang vô cùng bất đắc dĩ.
Hắn có thể cảm nhận nàng, nhưng nàng lại không thể cảm nhận được bất kỳ thứ gì của hắn cả, Tiểu Na muốn được cảm nhận hơi thở của hắn, cảm nhận hơi ấm bàn tay của hắn, cảm nhận khuôn mặt mình đang bị véo nhẹ. Hơn hết là...cảm nhận đôi môi hắn.
Nếu có thể cảm nhận, có chăng chỉ là tình yêu này…
Tiểu Na chỉ là một dạng linh hồn thể được hệ thống duy trì, nàng căn bản không thể nhận biết các tác động từ bên ngoài, tuy vẫn có cảm xúc nhưng những xúc cảm này nàng không thể nhận thấy
Khẽ đặt tay thon lên bàn tay của nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454618/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.