- Thật luôn? Chàng thực sự là nữ nhân này! 
Hồ Điệp Y bất ngờ đến thốt lên một tiếng, Phong Linh Nhi mồ hôi đổ ào ào vội la lên như mỹ nhân bị nam nhân dồn vào chân tường 
- Điệp Y à, nàng đừng có làm bậy a, ta thực sự không chịu nổi đâu! 
Hồ Điệp Y cười cười, lém lỉnh hỏi 
- Có gì mà không được, bấy lâu nay chàng nhìn của bốn người chúng ta, cái gì cũng làm qua, tại sao thiếp không thể nhìn của chàng chứ? 
- Nhưng mà…không được a 
Hồ Điệp Y lúc này đã không thèm quan tâm, bàn tay thon thả từ từ đặt vào cấm khu 
- Vũ Lôi Phong, ngươi trong Thiên Âm Cung có nhìn lén nữ nhân trong đó không hả? 
Vừa nói, Hồ Điệp Y vừa vuốt ve một chút trên khu vực cấm địa 
Phong Linh Nhi có cảm giác mình bị một luồng điện chạy dọc toàn thân, thì ra đây là cảm giác của nữ nhân khi bị chạm vào đó sao? 
- Ta không có nhìn lén, trong Thiên Âm Cung có một luật lệ, cứ năm giờ chiều sẽ cùng nhau đi tắm suối a, ta là nhìn trực tiếp, không hề nhìn lén! 
- A….! 
Vừa nghe Phong Linh Nhi nói xong, Hồ Điệp Y tay có chút run, miết mạnh vào khu vực nhạy cảm nhất của người phụ nữ một cái 
- Hay lắm! Hóa ra nửa năm qua chúng ta mòn mỏi đợi ở Phong Lôi Môn, ngươi đi ngắm gái a, quá kích thích, quá sảng khoái, còn đi tắm suối chung! Khi xưa chúng ta cũng không có đãi ngộ như vậy đi! 
Hồ Điệp Y nghiến răng cười, đối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454584/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.