Đại điện Thiên Âm Cung 
- Ngọc Trưởng Lão! Điều ngươi vừa nói là thật? 
Lục Trưởng Lão bất ngờ hỏi, nàng không tin mình chỉ vừa đi báo cáo có một chút mà đã xảy ra chuyện như vậy 
- Chắc ăn là thật, giá nào cũng thật! 
Ngọc Trưởng Lão gật đầu chắc nịch, nàng nhìn vị Cung chủ trên cao và chúng trưởng lão 
- Một đấm kia nhìn thì vô hại, nhưng lực lượng nó phát ra còn muốn hơn cả Hữu Hồn Cảnh bình thường rất nhiều, mọi người nhìn đây! 
Ngọc Trưởng Lão nói đến đây, tay khẽ vươn ra, vạch tà áo trước ngực cho mọi người cùng chiêm ngưỡng, à nhầm! Cùng quan sát! 
Một gôi gò bồng trắng tinh hiện ra, Ngọc Trưởng Lão không chút e ngại nào, chỉ thẳng vào giữa hai quả núi 
- Nhìn xem, với cường độ thân thể của một Hư Hồn Cảnh ( 12 sao ) như ta, một Hữu Hồn Cảnh bình thường còn không thể làm ta thấy đau, nhưng một Tứ Tú Nhất Trọng lại đấm ta lùi vài bước, còn để lại chút dấu tay 
Chỉ vào một cái dấu hơi đỏ nhỏ xíu trên ngực mình, Ngọc Trưởng Lão nghiêm túc nhìn mọi người 
- Dưới 50 tuổi, Hữu Hồn Cảnh cũng chỉ xuất hiện một người trong lịch sử, mà cũng chỉ là Hữu Hồn Cảnh Nhị Trọng. Vết thương đỏ này một Hữu Hồn Cảnh Bát Trọng cũng không thể gây cho một Hư Hồn Cảnh như ta! Nhưng Phong Linh Nhi này. Một đấm! Chỉ một đấm! Mặc dù đánh lén nhưng ta vẫn kịp phòng ngự, nhưng phòng ngự vẫn không làm gì được nàng! Như vậy ý ta nói là gì chư vị hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454522/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.