- Từ từ đã. Để ta nhìn lại ngôi nhà này một chút!
Lưu luyến nhìn từng cái bàn cái ghế, từng thứ đối với bà chủ quán đều là kỉ niệm vô giá khó quên, những người hàng xóm tốt bụng, cô thợ sửa ống nước thân thiện, bác sửa bếp gas tài năng, còn có một đám nữ nhi còn nhỏ tuổi từng được bà trông nom mỗi khi mẹ chúng bận, nguyên một đám đứng vẫy tay tiễn bà trong sự vui mừng
- Tạm biệt mọi người, ta đi đây, tạm biệt!
Bà chủ quán khẽ kìm nén luyến tiếc, vẫy tay lần cuối, người ra đi đầu không ngoảnh lại
Phong Linh Nhi cùng tỷ muội Minh Châu, Bảo Ngọc khom người cúi chào, sau đó dắt tay nhau cùng đi về Thiên Âm Cung
- Mừng cho bà lão, cuối cùng cũng được các con báo hiếu
- Hai mươi năm sống cô độc một mình, cũng may mắt đứa nhỏ Minh Châu kia không tệ, hai mươi năm cố gắng đã trở thành Nội Môn đệ tử Thiên Âm Cung
- Nè tiểu Lan, con phải học tập Minh Châu tỷ tỷ, cố gắng tu luyện nghe chưa
…
Bốn người chậm rãi mà đi, bà chủ quán tuy có hơi già một chút nhưng cũng có tu vi Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, chỉ tiếc tư chất N thấp nên không thể đột phá lên Lục Tú, kéo dài tuổi thọ, vì vậy mà trông bà mới có dáng vẻ già thế này
Giống như trưởng thôn Bắc Lay, mang trong mình tư chất N, không bao giờ có thể đột phá Lục Tú, khai mở khí hải kéo dài tuổi thọ cũng như bước vào con đường Luyện Hồn
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454513/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.