Đêm khuya, vạn vật bắt đầu chìm vào giấc ngủ
Nhưng không phải nơi nào cũng như vậy, đêm là lúc những kẻ săn trong bóng tối bắt đầu đi tìm mồi
Vụt!
Quác Quác!
Vù một cái, chú gà rừng xấu số không biết vì sao bản thân mình lại nằm trong tay người này, nó nhìn xung quanh, có hai con gà cùng loài với nó cũng bị tóm gọn
Nhìn sang một hướng khác, ba con thỏ ánh mắt ảm đạm đang bị xách tai lủng lẳng
Vũ Lôi Phong cùng Trần Lệ rất nhanh đã tập hợp đủ củi lửa và thức ăn, nàng nôn nóng muốn thưởng thức lại mỹ vị lần trước
- Trần Lệ cô nương, nàng có vẻ háo hức quá nhỉ?
Trần Lệ chống nạnh, nàng đã hết ngại việc lúc trước bị tên này ôm vào lòng
- Ngươi rõ ràng nói sẽ đến nướng gà cho ta ăn, vậy mà mất tăm mất tích tới tận bây giờ, biết bổn cô nương thèm món này chết đi được không?
Vũ Lôi Phong phì cười, hắn xiên con gà đã làm lòng ướp gia vị vào cái cây rồi cắm gần đống lửa
- Hai năm nay ta gặp chút chuyện, không đến thăm nàng được a
Trần Lệ nhất thời ngồi sát vào hắn, nàng nói
- Ta có nghe một chút. Ngươi bị Phong Vân Môn ám toán đúng không
Vũ Lôi Phong không có khó hiểu, hắn nói
- Phong chưởng môn nói nàng nghe sao?
- Ừm
Trần Lệ khẽ ừm một tiếng, nàng lại thủ thỉ nói
- Lần đó ta tưởng ngươi chết rồi, ta sợ lắm, sợ ngươi sẽ ra đi, không đến tìm ta nữa, không nướng gà cho ta ăn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454477/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.