Đám người dần dần rời khỏi, chỉ còn lại cái nịt…..
Chúng trưởng lão hộ pháp Thiên Sí Tông mặt mũi bơ phờ hốc hác vì tiếc của, gần như toàn bộ tài sản Thiên Sí Tông bị vơ vét sạch sẽ
Tông chủ chết, thái thượng tông chủ thì bị chà đạp không biết sống chết, đối với họ hôm nay là ngày tệ nhất trên đời
- Chúng ta đi!
Vũ Lôi Phong phất tay, Hắc Ảnh gầm lên một tiếng, hai mươi mốt con Nguyên Yêu Thú hóa thành một dải lưu quang nhằm thẳng hướng đông bắc rời đi
- Họ rời đi rồi. Tấn công Thiên Sí Tông! Cướp địa bàn của chúng!
Lúc này, dù là môn phái kẻ thù hay minh hữu của Thiên Sí Tông đều trở mặt, Tông Chủ Mai Văn Vở chết, thái thượng Mai Văn Mẫu thì không rõ sống chết, đây là cơ hội để kiếm chút lợi ích
…
Buổi tối, chúng thú hạ cánh xuống một ngọn đồi
- Bay cả ngày hôm nay, chúng ta đang ở đâu rồi?
Linh Nhi duỗi lưng hỏi Vũ Lôi Phong
- Chúng ta vẫn chưa ra khỏi phạm vi Vạn Lâm Sơn Mạch
Lưu Thiên Kim nói với Linh Nhi
- Tốc độ Hắc Ảnh vốn có thể đi nhanh hơn, nhưng chúng thú không thể theo kịp nó, ngược lại nếu bay quá nhanh sẽ khiến dân làng ảnh hưởng, sức gió có thể đè bẹp họ a
Vũ Lôi Phong giảng giải cho Linh Nhi, bọn họ ai cũng là Nhập Hồn Cảnh nhưng thôn dân Bắc Lay không như vậy, trừ mấy người mạnh ra còn có cả trẻ con, tốc độ quá nhanh họ sẽ bị rơi xuống, còn ảnh hưởng rất nhiều thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454459/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.