- Đệ đệ! Cố lên! Sắp tới rồi
Hồ Điệp Y cõng Vũ Lôi Phong chạy không ngừng, trong lòng bất an và sợ hãi, nhìn Vũ Lôi Phong đang hôn mê mà tim nàng đau thắt lại, từ phía sau nơi thôn Bắc Lay không ngừng vang lên âm thanh đì đoàng khiến nàng càng thêm lo lắng an nguy của mọi người
Vũ Lôi Phong nằm trên lưng Hồ Điệp Y, hắn thực ra không hề hôn mê, nhưng việc bị thương thì hoàn toàn là thật, ngay khi chặn đứng đòn tấn công của Mai Văn Vở thì Vũ Lôi Phong lại dựa thế bay ngược ra sau, nhân tiện dồn Nguyên Lực vào những chỗ cần thiết để tự đả thương mình.
Thế là Vũ Lôi Phong thành ra cái bộ dạng thê thảm như bây giờ, tuy nhiên để được mỹ nhân chăm sóc thì chịu đau một chút cũng được
Nằm trên lưng Hồ Điệp Y, cảm nhận hương thơm nơi mai tóc mềm mại kia, cùng với vẻ mặt lo lắng của nàng khiến tim Vũ Lôi Phong bất chợt đập mạnh hơn một chút.
- Tỷ tỷ! Tóc tỷ thật thơm a
Vũ Lôi Phong lại khe khẽ nói, Hồ Điệp Y vẫn không ngừng chạy, nàng mừng rỡ nói
- Ngươi tỉnh rồi? Cố lên, ta đưa ngươi đi chữa thương!
Vũ Lôi Phong khẽ cười
- Ta nặng lắm, tỷ bỏ ta xuống đi
Hồ Điệp Y lắc đầu, hang của Tiểu Hắc đã ở ngay trước mặt
- Đến rồi!
Hồ Điệp Y mừng rỡ nhìn cái hang bên vách núi trước mắt, nàng liền chạy thẳng vào
Gừ gừ!
Một ánh mắt màu đỏ chợt lóe, Hồ Điệp Y dừng lại hô lớn
- Tiểu Hắc! Là ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454450/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.