Tại đường giữa, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim cùng Hắc Bạch Song Sát đang ra sức đẩy trụ.
Bỗng nhiên, một luồng gió cực mạnh thổi họ ngã phịch xuống đất. Linh Nhi ngồi dậy ngay, cơn gió này tuy mạnh nhưng chỉ là kình khí chứ không có tính sát thương.
- Mọi người, đẩy Trụ nhanh lên, đám người đường Dưới có lẽ sắp lên tới rồi.
Hắc Sát đỡ Bạch Sát dậy, ánh mắt bắn ra sát ý nói. Lưu Thiên Kim cũng ngồi dậy, bọn họ gật đầu rồi lại công kích Trụ.
Ở đoạn sông tiếp nối giữa đường Giữa và đường Dưới, hai người Lê Hùng Dũng và Trần Thục Trinh đang cố hết sức chạy thật nhanh lên phòng thủ đường Giữa theo lời Trần Lệ, bỗng một cơn gió cực mạnh thổi họ thối lui lại hơn mười bước.
- Chuyện gì vậy?
Lê Hùng Dũng ngạc nhiên hỏi.
- Kình phong từ đường Trên, hẳn là một đòn kia cực mạnh. Có lẽ Trần Lệ sư muội đã dữ nhiều lành ít.
Trần Thục Trinh ánh mắt ngưng trọng nói.
- Mau lên, chắc chắn bốn người kia đang ở đường Giữa. Chúng ta bị chúng dụ rồi.
Lê Hùng Dũng và Trần Thục Trinh nhanh chóng ổn định thân hình, hai người lại nhanh chóng phóng về phía đường Giữa.
Ầm Ầm.
Một âm thanh nổ vang đinh tai nhức óc vang lên, trong ánh mắt đầy tức giận của Lê Hùng Dũng và Trần Thục Trinh, Trụ đường Giữa từ xa trong tầm mắt họ đã ngã xuống.
- Khốn kiếp, đám nhóc con Phong Lôi Môn này, ta phải đánh chúng thừa sống thiếu chết.
Lê Hùng Dũng quát lớn, hắn cùng Trần Thục Trinh cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454404/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.