Đối mặt với Lưu Thiên Kim, Vũ Lôi Phong trong lòng cũng có chút lo lắng, bất quá, đối thủ hắn coi trọng nhất chính là Thiên Hưng. Từ vòng 3 và 4, có không ít Nhị Tú bị hắn đánh bại. Lẽ ra họ sẽ vào khá sâu nhưng đáng tiếc. Gặp Vũ Lôi Phong mới chính là điều xui xẻo nhất của bọn họ.
Những đối thủ lúc trước của Vũ Lôi Phong đều khá cao hứng khi gặp phải hắn. Họ đều cho Vũ Lôi Phong là phế vật không thể tu luyện. Nào ngờ, một kẻ không có tư chất tu luyện lại có thể mạnh mẽ như vậy.
Tất cả đều bại trong một chiêu
…
Lưu Thiên Kim nhìn chằm chằm vào Vũ Lôi Phong. Tà áo đỏ đen bay phấp phới kia làm cho nàng luôn chú ý kể từ ngày đầu gặp hắn.
- Tam thiếu gia, ta có thể gọi ngươi là Lôi Phong huynh không?
Vũ Lôi Phong nghe thế nhướng mày khẽ ngạc nhiên. Cái quái? Nữ nhân này chẳng lẽ để ý đến ta?
- Không thành vấn đề, nếu Thiên Kim cô nương không ngại, tại hạ đành chiếm tiện nghi.
Lưu Thiên Kim khẽ cười
- Vậy Lôi Phong huynh vẫn còn gọi ta là Thiên Kim cô nương sao?
- Cung kính không bằng tuân mệnh, Thiên Kim muội.
Vũ Lôi Phong toát mồ hôi, đẹp trai quá cũng là một cái tội a.
- Ta thấy Lôi Phong huynh hầu như không tiêu hao hay có một chút mệt mỏi nào. Với tư chất không thể tu luyện như vậy mà huynh lại liên tục chiến thắng, Thật làm cho muội ngưỡng mộ.
- Đa tạ đã khen, ta cũng chỉ cố gắng hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454369/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.