Chương 321: Bạch Lộ 
Mặt tuyết trắng xóa rung động mãnh liệt, cơ quan bằng đuốc và cửa hang kia chỉ trong phút chốc không còn thấy bóng dáng, cứ như nó chưa từng tồn tại. 
Phương Tuấn lặng lẽ đứng đó hơn nửa canh giờ, hắn ngẩn ngơ: 
- Nhược Băng cô nương, ta tin cô sẽ không sao! 
Khẽ trấn an bản thân một chút, Phương Tuấn nhìn về phía mặt trời, dự đoán thời gian và tìm ra hướng Bắc Tây Bắc, cô độc rời đi. 
Dưới động sâu. 
Linh Nhi ngồi đối diện trung niên, hắn hứng thú đánh giá nàng không ngừng. 
- Linh Nhi đúng không? Ngươi chỉ cần trò chuyện với tra một chút, ta sẽ thả ngươi đi! 
Trung niên đưa cho nàng một tách trà, cũng không biết dưới động sâu này hắn tìm đâu ra trà mà pha nhưng hương vị có thể nói là không tệ 
- Tiền bối! Sao ban nãy người muốn lập tức giết ta mà? Giờ lại muốn trò chuyện chứ? Lại còn muốn thả ta đi? 
Một đống câu hỏi hiện ra trong đầu Linh Nhi, nàng thực sự không hiểu nổi ông chú trước mặt nghĩ gì nữa. Hắn quay xe còn nhanh hơn Hải (Hải! Quay xe!) 
- Ngươi có thể gọi ta là Bạch Lộ. 
- Vâng! Bạch tiền bối! 
Bạch Lộ gật đầu hài lòng, hắn nhấp một ngụm trà sau đó nói: 
- Quả thực, ngươi làm cho ta rất hứng thú. Cực kì hứng thú! 
Linh Nhi có chút nổi da gà, nàng vô thức lấy tay che đi bầu ngực sung mãn của mình, ánh mắt đề phòng nhìn trung niên. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/3101239/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.