"Nhãi nhép!!" Người bên Liên Minh Huyết Sắc nghe vậy, nhất thời tất cả đều nổi giận: "Thằng kia, ngươi nói rõ cho ta biết, ngươi bảo ai là hạng nhãi nhép?" 
Với người chơi game mà nói... Bình thường bạn bảo hắn xấu hoặc bảo hắn ngu, hắn lười quan tâm tới bạn, nhưng điều duy nhất bạn không nên nói là bảo hắn chơi game tệ, không thì khỏi bạn bè gì nữa. 
Huống chi người trước mặt không những chẳng phải bạn bè, mà trên người còn tỏa ra thứ khí tức khiến người ta chán ghét. 
Ngay cả Vương Vũ cũng tỏ ra khó hiểu, tên Vô Kỵ này rõ ràng trông khá đẹp trai, nhưng sao hắn ta luôn khiến người khác chán ghét như vậy. Chẳng lẽ hắn ta thật sự có loại khí chất đó? 
"Còn phải hỏi? Đương nhiên là đang nói các ngươi rồi. Chẳng lẽ chỉ số thông minh của các ngươi cũng có vấn đề luôn à?" Vô Kỵ nhướng mày, hỏi lại với dáng vẻ trông rất thèm đòn. 
"Mẹ nó! Đừng ai cản ta, ta muốn giết hắn!" 
Đám người Liên Minh Huyết Sắc gào lên, nhào tới, Huyết Sắc Tu La muốn ngăn cản cũng không được. 
Vô Kỵ nháy mắt với Vương Vũ và Bao Tam: "Giết bọn nó!" 
"Hừ!" 
Vương Vũ và Bao Tam quay đầu đi, mỗi người quay sang một hướng, huýt sáo đứng im. 
Bọn ta có phải đàn em của ngươi đâu, ngươi bảo ông đây xử bọn họ là ông đây sẽ xử bọn họ luôn hả, làm vậy ông đây sẽ mất mặt lắm! 
"Mẹ! Hai người chơi ta à?" 
Vô Kỵ kinh hãi, hắn ta dám trào phúng cả đám người Liên Minh Huyết Sắc, ngoài việc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-hoc-gia/1811344/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.