"Mẹ nó, đánh chết hắn cho ta!!" 
Anh Huy là bá chủ khu vực này, trước nay vẫn do gã bắt nạt người khác, chứ chưa từng có ai dám bắt nạt gã. Ngày hôm nay gã định khiếm một khoản ăn tết, thế nhưng bị bẻ tay như vậy, gã há có thể nhẫn nhịn được, vì thế gã quát to một tiếng, sau đó rút một con dao găm ra khỏi bên hông, lập tức đâm tới người Vương Vũ. 
Vương Vũ che Mục Tử Tiên ra sau mình, giơ tay nắm lấy cổ tay anh Huy, vặn nó ra sau đầu, tay kia thì lập tức bắt lấy cùi chỏ của anh Huy, kéo ra sau. 
"Răng rắc..." 
Lại những tiếng xương gẫy khiến người ta khiếp sợ vang lên, cánh tay từ bả vai của anh Huy bị bẻ gẫy, mềm oặt rũ xuống. 
Chỉ trong nháy mắt, hai tay của anh Huy đã bị bẻ gẫy, những người đứng xem thấy trạng thái của anh Huy lúc này, ai nấy đều hoảng sợ. 
Vương Vũ nhìn chằm chằm anh Huy, kẻ đang lăn lộn dưới đất, kêu la thảm thiết, khuôn mặt hắn chẳng hề có chút dao động. 
Vương Vũ tập võ từ bé, cho tới bây giờ đã được hai mươi mốt năm, vì nhà họ Vương có gia quy là không được dùng võ đánh người thường, cho nên trong hai mươi mốt năm này, ngoài luận võ tranh tài ra, Vương Vũ chỉ ra tay ba lần. 
Một lần là ba năm trước, lần hai là mấy ngày trước, và lần cuối chính là hôm nay. 
Hai lần đều là vì Mục Tử Tiên, một lần khác là vì việc nghĩa. Mặc dù là trừng phạt cái ác, nhưng vẫn vi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-hoc-gia/1811333/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.