Chương trước
Chương sau
Urtus máy móc vung thanh đao to lớn, tựa như không biết mệt mỏi là gì, Vương Vũ đánh nó mà cũng rất bất đắc dĩ, nếu như ngoài đời thật thì có lẽ tên ngu ngốc này bị hắn giết chết không biết bao nhiêu lần rồi, còn ở trong game, dù nơi yếu hại của nó bị trúng nhiều chiêu nghiêm trọng như vậy, nó vẫn khỏe như vâm, thật là làm cho lòng người khó chịu.
Khi thấy một mình Vương Vũ đánh Urtus, một người một quái quấn lấy nhau, những người của Thiên Hạ Mạt Thế đều nhìn mà ngẩn người.
“Con mẹ nó, lại còn có thể đánh BOSS như vậy sao? Tên này là siêu nhân chăng?”
Anh Quangkhinh thường: “Siêu nhân con khỉ gió, ỷ vào điểm nhanh nhẹn cố gắng rỉa máu BOSS mà thôi, ngươi không phát hiện hắn đều đánh vào những chỗ hiểm không có gì phòng ngự của BOSS sao? Chờ lúc nữa Thích khách của chúng ta xông qua, một người một đao bảo đảm làm cho hắn không muốn chết cũng không được! Đến lúc đó BOSS sẽ là của chúng ta.”
Anh Quang vừa dứt lời, Vương Vũ đang vật lộn với BOSS chợt nhảy ra sau, hắn quay đầu lại, tung một đòn đá vòng cầu vào trong không khí.
“Ha ha, tên ngu ngốc này...” Anh Quang vừa nói được một nửa, nửa còn lại im bặt trong cuống họng.
Chỉ thấy Vương Vũ đá một cước, một bóng dáng bị đá vắt ngang bay ra ngoài, là Thích khách của Thiên Hạ Mạt Thế. Đám Thần xạ thủ của Thiên Hạ Mạt Thế có thể nhìn thấy rõ vẻ mặt tên Thích khách kia rất là mờ mịt, dường như không hiểu được việc Vương Vũ đột nhiên nhảy ra phía sau.
Lượng máu của Thích Khách còn thấp hơn Võ sư.... Một cước này của Vương Vũ trực tiếp làm cho thanh máu của hắn ta gần như cạn sạch.
Không đợi Thích khách rơi xuống đất, Vương Vũ lao người đuổi theo, một cước giẫm lên đầu tên Thích khách kia, đạp hắn ta biến thành một tia ánh sáng trắng.
“Keng!”
Một con dao găm màu xanh rơi trên mặt đất.
Cùng lúc đó, thông báo của hệ thống: Bạn đánh chết người chơi “Lưỡng Lặc Sáp Đao” của tiểu đội Thiên Hạ Mạt Thế, + 2 điểm PK.
Anh Quang phía bên này cũng nhận được thông báo: Đồng đội “Lưỡng Lặc Sáp Đao” của bạn bị người chơi “Thiết Ngưu” đánh chết, bạn có 180 giây tự vệ, trong thời gian tự vệ giết chết kẻ địch không bị tăng điểm PK.”
Mọi người thấy thông báo thì đều sững sờ...
“Ặc! Hóa ra là đại thần Thiết Ngưu! Hèn chi dám một mình đấu BOSS, đại ca à chúng ta không xong rồi!”
Anh Quang tức giận nói: “Sợ cái cọng lông ấy, hắn chỉ có một người, đừng nói là Thiết Ngưu, coi như là Kim Ngưu, chúng ta cũng có thể đánh cho hắn về cấp độ 1 ấy chứ!”
Vương Vũ cúi xuống nhặt dao găm của “Lưỡng Lặc Sáp Đao” văng ra, hơi bất ngờ vui vẻ nói: “Ui chao, không tệ nha, còn là trang bị Bạch Ngân, chẳng trách dám đến cướp BOSS!”
U Minh Chi Sát (dao găm) (Bạch Ngân)
Vật công: 27 - 31
Ma công: 12 - 16
U Minh Nhất Kích: Tạo nên  sát thương vật công thêm nhanh nhẹn *2. 
U Minh: Bị động tăng cường Tiềm Hành lên 30%.
Cấp độ yêu cầu: 10
Thiên Hạ Mạt Thế chính là một công hội lớn, người có thể đi cướp BOSS cùng Anh Quang đều là lực lượng vô cùng tinh nhuệ, trang bị của họ tất nhiên cũng đứng đầu trong trò chơi.
Trong kênh Thiên Hạ Mạt Thế, mọi người vẫn đang rào rào spam.
“Mẹ kiếp, Đao Tử rớt dao găm rồi! Đúng là xui quá đi mà, hắn ta đang khóc ròng ở khu hồi sinh kìa!”
“Làm sao hắn biết Đao Tử ở chỗ nào chứ?”
“Hắn biết phản Tiềm Hành chăng? Oh fuck! Ảm Nhiên chạy mau!”
Lúc này Anh Quang mới kịp phản ứng, gào lớn trong kênh Đội.
Ảm Nhiên trong trạng thái Tiềm Hành nghe vậy, lập tức chạy ngược về. Thích khách là nghề nghiệp được cộng thêm điểm nhanh nhẹn, đến khi đạt cấp 10 lại có thêm một kỹ năng Tật Hành, Vương Vũ đuổi không kịp, bèn móc một bao vôi quăng tới.
“Ném đá dò đường!”
“Bụp!” Một tiếng vang lên, bao vôi đập vào không khí, sau đó một màn kỳ dị xuất hiện, bao vôi tản ra, bột vôi trắng phác họa đường nét hình dáng một người trong không khí...
Kỹ năng Tiềm Hành của Thích khách, trừ khi bị cưỡng ép di chuyển vị trí hoặc là chủ động tấn công, bằng không chắc chắn sẽ không hiện hình. Lúc này nửa thân trên của Ảm Nhiên đầy bột vôi, nửa người dưới trống không, trông hắn ta thì thật không biết nên nói là kinh khủng hay là khôi hài.
“Chậc chậc, tạo hình này của Tiểu Ảm không tệ nha, đến Tiết Thanh minh tuyệt đối có thể mang ra đường dọa người ta rồi!”
Trong kênh chat, đám đồng đội cười nhạo Ảm Nhiên không chút nể nang.
Anh Quang cố nén cười kêu lên: “Đừng ồn ào nữa, nghiêm túc đi, tên kia đuổi tới rồi kìa!”
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên thấy Vương Vũ đang chạy về phía mình, phía sau còn có Urtus đang kêu la hò hét.
Anh Quang nói: “Mau tấn công từ xa, đừng cho hắn qua đây!”
Mọi người nhận được mệnh lệnh, bốn Pháp sư và bốn Thần xạ thủ trong đội lập tức ra tay.
Bốn mũi tên, bốn chùy băng bắn về phía Vương Vũ.
Trên mũi tên mang ánh sáng trắng ma pháp, đây là kỹ năng rất đểu giả của Thần xạ thủ tên là Truy Tung Tiễn, có thể chuyển hướng truy đuổi cho đến khi bắn trúng mục tiêu thì thôi.
Băng Chùy là kỹ năng của Pháp sư hệ băng, lực công kích không lớn nhưng có thể làm giảm tốc độ của mục tiêu trong giới hạn nhất định, quả thật là một kỹ năng hết sức đáng ghét.
Tốc độ của mũi tên nhanh ma pháp rất nhiều, bắn đến trước mặt Vương Vũ trước hết. Vương Vũ còn chẳng thèm chớp mắt một cái, thuận tay bắt hết toàn bộ các mũi tên trong tay.
“Đù má!”
Lúc này nhóm Thần xạ thủ hoảng sợ đến rớt cằm: “Lại có thể làm như vậy sao?”
Nhóm Thần xạ thủ vẫn còn đang trong khiếp sợ, Vương Vũ lại ném bốn mũi tên ra ngoài.
“Đinh đinh đinh đinh!”
Bốn mũi tên đụng trúng Băng Chùy.
Băng Chùy là ma pháp, chạm vào mục tiêu sẽ tự động nổ tung.
“Đùng...”
Đụng vào bốn mũi tên, bốn Băng Chùy đồng loạt biến thành một màn sương màu xanh lam.
“Oh fuck!”
Điều nay không chỉ khiến Thần xạ thủ mà tất cả mọi người đều phải trợn tròn mắt tới mức như thể tròng mắt đều sắp bay ra ngoài!
“Điều, điều này là không thể...”
Không người nào dám tin  chuyện vừa mới xảy ra là sự thật.
Trước hết không nói đến việc dùng tay không bắt lấy mũi tên đang bay sẽ khó khăn cỡ nào, chỉ tiện tay ném mũi tên cùng lúc trúng bốn mục tiêu di động, đây thực sự là chưa thấy bao giờ.
Nên biết rằng tuy Võ sư là hệ phái có thể sử dụng toàn bộ vũ khí của các nghề nghiệp khác, thế nhưng hệ thống vẫn chưa vô sỉ đến độ cho Võ sư sửa chữa vũ khí của các nghề nghiệp.
Huống hồ chiêu thức của Vương Vũ rõ ràng là nằm trong phạm vi kỹ thuật ám khí, trong game Trọng Sinh đâu có loại chiêu thức này!
Cho nên chiêu thức đó của Vương Vũ là hoàn toàn dựa vào bản lĩnh thật sự của hắn!
Sợ rằng quán quân của thế vận hội Olympic cũng không thể làm được đến mức này ấy chứ!
Bọn họ vẫn còn trong trạng thái nghẹn họng nhìn trân trối, lúc này Vương Vũ đã dẫn theo Urtus vọt đến trước mặt bọn họ.
Anh Quang với nghề nghiệp Chiến sĩ đứng hàng đầu đối mặt với Vương Vũ, thấy hình thái cực trước ngực Vương Vũ liền hét lớn: “Thì ra ngươi là con chó Toàn Chân!”
Vương Vũ không để ý đến Anh Quang, khóe miệng hắn khẽ nhếch để lộ ra nụ cười tà ác, tiếp theo Vương Vũ đột nhiên lách người sang một bên, để lộ Urtus ở phía sau.
Urtus thu đao, cúi đầu, Xung Phong, động tác liền mạch lưu loát.
Đâm thẳng vào đám người Thiên Hạ Mạt Thế.
Bởi vì lúc nãy Ảm Nhiên và Lưỡng Lặc Sáp Đao vẫn không đắc thủ, cho nên người Thiên Hạ Mạt Thế vẫn còn đang phục kích, đứng thành một nhóm chứ không lập thành đội hình.
Urtus đột nhiên tấn công, làm cho hàng Chiến sĩ ở phía trước chưa kịp sử dụng kỹ năng đã bị húc bay ra ngoài.
Lượng máu Chiến sĩ cao như vậy, bị loại BOSS lớn như Urtus đụng phải đều rớt sắp hết máu, huống chi những người có lượng máu thấp ở phía sau.
Hai Pháp sư đứng ở đằng trước bị đâm cho biến thành ánh sáng trắng ngay tại chỗ.
Bọn họ còn chưa hoàn hồn, Băng Sơn Kích của Urtus đã đánh xuống đoàn người, chạm đất lại tung thêm một đòn Toàn Phong Trảm.
Nhất thời xung quanh Urtus phát ra nhiều ánh sáng màu trắng.
Một đội mười sáu người của Thiên Hạ Mạt Thế bị tiêu diệt trong nháy mắt!
Ảm Nhiên đã tham gia Closed Beta nên hắn ta biết Urtus có một nhược điểm trí mạng, chính là vật phòng siêu cao nhưng ma phòng lại rất thấp.
Cho nên nếu đánh thật sự mà nói, người của công hội Thiên Hạ Mạt Thế với đủ các nghề nghiệp, và được chỉ huy thích đáng thì vẫn có khả năng từ từ cấu rỉa chết Urtus.
Nhưng mà bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, Vương Vũ lại chơi chiêu đó, kết quả là bọn họ còn chưa kịp phản ứng, đã ăn luôn ba kỹ năng của Urtus.
Urtus chính là BOSS trên cấp 35, bị kỹ năng của nó đánh trúng, có thể tưởng tượng được hậu quả như thế nào.
Sau khi Vương Vũ mượn đao giết người làm cho người của Thiên Hạ Mạt Thế chết đi, đầu tiên hắn chạy tới, vẻ mặt buồn bực nói: “Ôi chao? Sao lại không rơi món trang bị nào vậy? Giá trị may mắn của con BOSS này cũng thấp quá đi thôi!”
Hay thật, tên này còn muốn khiến người khác rơi trang bị nữa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.