Vương Vũ nghịch thiên vẫn không hề hay biết gì về việc mình đã bị công ty game chú ý, thoải mái ung dung, quyền cước tỉ mỉ cẩn thận đánh lên người Ngân Nguyệt Lang Vương. Lượng máu của Ngân Nguyệt Lang Vương giảm xuống từng chút một, rất nhanh đã giảm xuống chỉ còn khoảng 30%. "Ngao ô!" Ngân Nguyệt Lang Vương gào lên một tiếng, nhảy ra xa bốn, năm mét. Vương Vũ vừa định đuổi theo, đã thấy bóng dáng Ngân Nguyệt Lang Vương đột nhiên bắt đầu mơ hồ. Nguyệt Lang Trùng Kích! Vương Vũ nhìn thấy thân hình Lang Vương mơ hồ, lập tức nhớ đến kỹ năng này, thầm nhủ: "Hóa ra đây chính là chiêu mạnh nhất của Lang Vương sao?" Ngay khi Vương Vũ còn đang ngây người, Ngân Nguyệt Lang Vương đã biến thành từng luồng ảo ảnh, bổ nhào về phía Vương Vũ. Vương Vũ nín thở tập trung suy nghĩ, ngắm chuẩn Ngân Nguyệt Lang Vương, thân pháp đột nhiên trở nên kỳ lạ, xoay trái, rẽ phải, nhìn qua giống như khiêu vũ. Một, hai, ba... bảy! Ảo ảnh chớp nhoáng hiện lên bảy lần, Vương Vũ đi về phía trước bảy bước, thân hình xoay chuyển bảy lần! Mỗi một lần, hắn đều né tránh trước khi ảo ảnh kịp tấn công đến mình! Đòn tấn công của Ngân Nguyệt Lang Vương hoàn toàn thất bại! Bao Tam và Vô Kỵ khiếp sợ đến không nói ra lời! Tổ giám sát trò chơi lại càng lặng ngắt như tờ... "Nguyên Lang Trùng Kích kia, có phải... hắn vừa tránh thoát rồi không..." Nhân viên thiết kế ra Ngân Nguyệt Lang Vương còn chưa kịp tỉnh táo lại, hỏi. Mọi người gật đầu: "Hình như vậy..." "Quá biến thái rồi..." Dường như mọi người có thể nghe thấy tiếng trái tim nhân viên thiết kế vỡ thành từng mảnh. Nếu lúc này nhân viên thiết kế có thể nghe thấy những gì Vương Vũ nói, chỉ sợ trái tim hắn ta còn nát thành mảnh vụn! Vương Vũ nói: "Đây là chiêu thức lung tung rối loạn gì vậy, vậy mà còn đòi đánh trúng ta?" Đúng vậy, trong mắt Vương Vũ, kỹ năng Nguyệt Lang Trùng Kích mà nhóm nhân viên thiết kế vẫn lấy làm tự hào lại đầy rẫy sơ hở, còn không nguy hiểm bằng lúc đánh xáp lá cà với mình vừa nãy. Chiêu mạnh nhất cái chó ấy, quả thật chỉ là một đống phân, đây mới là điều Vương Vũ muốn nói nhất! Sau khi Lang Vương tung chiêu Nguyệt Lang Trùng Kích thì dường như nó đã yếu đi rất nhiều, giống như rắn độc sau khi phun nọc độc, không chỉ tinh thần uể oải mà ngay cả động tác cũng chậm lại. Vương Vũ thấy thế mỉm cười, đón đỡ Lang Vương rồi lập tức vọt tới. Đá Tông Ngang, đánh trúng quai hàm Lang Vương, đầu Lang Vương đột nhiên ngửa ra sau. Đấm Móc, Khóa Họng, Thốn Quyền... Một chiêu, hai chiêu, ba chiêu... Trong nháy mắt, trong mắt Vương Vũ, Ngân Nguyệt Lang Vương biến thành cọc gỗ trên ban công nhà mình. Thân hình Vương Vũ vụt lóe, quyền cước không ngừng đánh lên thân Lang Vương. Lang Vương nghẹn ngào thảm thiết rên một tiếng, hoàn toàn không chống cự nữa, nhanh chóng biến thành một vệt sáng trắng, quay về vòng tay ôm ấp của người mẹ hệ thống. "Ầm..." Trước khi chết, Ngân Nguyệt Lang Vương mang theo sự phẫn nộ và không cam lòng, rơi đồ ào ạt... Cùng lúc đó, Vương Vũ độc chiếm chế độ tự do BOSS Bạch Ngân, kinh nghiệm xoẹt xoẹt xoẹt, tăng một mạch ba cấp. Mười hai con Ngân Lang Chiến sỹ vừa nãy đã giúp thanh kinh nghiệm cấp 6 của Vương Vũ tăng lên 90%, hơn nữa Lang Vương cho một lượng lớn kinh nghiệm, nếu không phải sau khi rời thôn làm nhiệm vụ mới được tăng lên cấp 10, chỉ sợ Vương Vũ không chỉ tăng ba cấp. [Thông báo thế giới: người chơi Thiết Ngưu của thôn tân thủ số 3318 đánh chết Ngân Nguyệt Lang Vương, tạo ra tiêu diệt đầu tiên, tiến thêm một bước trên con đường trở thành kẻ mạnh!] Toàn bộ trò chơi đều kinh ngạc đến ngây người, Ngân Lang Chiến sỹ thì bọn họ biết, nhưng Ngân Nguyệt Lang Vương? Là BOSS nào, tại sao nghe thấy chưa bao giờ? Thiết Ngưu là ai? Là cao thủ game sao? Từ game nào tới? Tài khoản của ai, Chiến thần của ai hay là Pháp thần? Nhất thời, tất cả mọi người suy đoán. Với người mới chơi game như Vương Vũ thì hắn lại không để ý đến loại chuyện này, rạo rực vui mừng thu thập chiến lợi phẩm vào túi. Ngân Nguyệt Lang Vương thật hào phóng, vậy mà rơi ra mười mấy vàng, quái vật giàu có như vậy cũng xứng với danh xưng BOSS của nó. Hắn nhặt được ba món trang bị. Lang Vương Trảo (dao găm) (Bạch Ngân) Vật công: 22-29 Ma công: 10-13 Khát Máu: Tỷ lệ hiệu quả 10% tấn công hút máu, hiệu quả hút máu 2%. Trọng Thương: 10% tỷ lệ tấn công khiến người tàn phế, hiệu quả giảm tốc độ 20%. Cấp độ yêu cầu: 15 Lang Vương Chúc Phúc (dây chuyền) (Hoàng Kim) Vật công: 31 - 42 Ma công: 15 - 19 Ngưng Thần: Mỗi giây hồi phục 3 nội lực. Khôi Phục: Mỗi giây khôi phục sinh lực đến mức cao nhất 1%. Kỹ năng kèm theo: Ngân Lang Trùng Kích, triệu hồi bảy con Lang Vương, đồng thời phát động tấn công nhanh chóng với kẻ địch, mỗi Lang Vương tạo ra sát thương *3 người sử dụng. Thời gian hồi 6 tiếng đồng hồ. Cấp độ yêu cầu: 10 Lang Vương Chi Ảnh (giày) (Bạch Ngân) Vật phòng: 16 - 22 Ma phòng: 16 - 22 Tăng tốc độ di chuyển: 7% Cấp Tốc: Tăng thêm 10% tốc độ đánh U Linh: Trong vòng ba giây tăng tốc độ di chuyển lên 200%. Thời gian hồi chiêu 180 giây. Cấp độ yêu cầu: 10 Ngoài ra còn có một quyển sách dạy năng, một lệnh bài nhỏ. Quy Nguyên: Kỹ năng bị động, nâng cao 10% vật công, ma công (không giới hạn nghề nghiệp) Lệnh bài truyền thừa: Không biết có ích lợi gì, dường như ghi lại bí mật gì đó! Ngoài ra, vì Vương Vũ là người đầu tiên giết Ngân Nguyệt Lang Vương, hắn còn được tặng thêm 1.000 điểm danh vọng. Nhìn thanh điểm kinh nghiệm đã đầy ắp, đánh quái ở trong này hoàn toàn không còn chút tác dụng gì nữa, Vương Vũ không dừng lại, xoay người vào thôn nhận nhiệm vụ. Vừa ra khỏi thôn tân thủ, tin nhắn của Vương Vũ nhấp nháy. Vương Vũ vừa thấy là Danh Kiếm Đạo Tuyết kia gửi tới, trong lòng vui vẻ, thầm nghĩ thần tài đến rồi! Buổi sáng, Danh Kiếm Đạo Tuyết tốn bảy vàng mua một đống trang bị sắp không còn sử dụng nữa, lúc này hắn ta gửi tin nhắn tìm mình, không chừng lại tiêu thêm bao nhiêu nữa đây. Quả nhiên, hắn mở tin nhắn ra, Danh Kiếm Đạo Tuyết đi thẳng vào chủ đề chính: "Người anh em, Ngân Nguyệt Lang Vương rơi ra cái gì?" "Trang bị! Sách kỹ năng!" Vương Vũ đáp lại. "Gửi hình!" "Gửi kiểu gì?" Vương Vũ khó hiểu hỏi. "..." Danh Kiếm Đạo Tuyết phát ra một đống dấu chấm lửng nói: "Chụp thuộc tính mà ngươi cũng không biết, chẳng lẽ ngươi là tân thủ?" "Đúng vậy... Đây là lần đầu tiên ta chơi game này!" Vương Vũ thành thật nói. "Trâu bò đấy!" Danh Kiếm Đạo Tuyết gửi đến một hình ngón tay cái khen ngợi, sau đó dạy Vương Vũ cách gửi thuộc tính. Vương Vũ phát ra một loạt tất cả trang bị hắn nhặt được hôm nay. Nhìn thấy thuộc tính trang bị, Danh Kiếm Đạo Tuyết sửng sốt một lúc lâu mới trả lời: "Ra giá!" Trò chơi mới mở server này được ba ngày, không chỉ trang bị Thanh Đồng, ngay cả trang bị Bạch Ngân và Hoàng Kim cũng lấy được, Thiết Ngưu này quả thật là một nhân tài! Hai món trang bị Thanh Đồng này thật sự là trang bị cực phẩm cho cận chiến, ai chơi main tanker* nhất định phải có! *Main tanker: Chỉ người chơi các nghề nghiệp có phòng ngự cao và lượng máu trâu. Con dao găm lại càng là thần khí mà thích khách ao ước. Đôi giày này, tốc độ được tăng thêm 7% đã là thuộc tính cao cấp, hai kỹ năng đủ để tất cả Cung thủ phải phát điên. Về phần trang bị Hoàng Kim, đừng nói Danh Kiếm Đạo Tuyết, ngay cả loại gà mờ về game như Vương Vũ cũng nhận ra sự bất phàm của nó. Ra giá, ra thế nào? Vương Vũ thản nhiên nói: "Ta không quen thuộc về giá cả!" Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: "Nhẫn 10 vàng, quần áo 5 vàng! Về phần những thứ khác, ta trả bằng Nhân Dân Tệ!" "..." Vương Vũ bị sự hào phóng của Danh Kiếm Đạo Tuyết làm cho kinh ngạc. Hai món đồ vật ảo mà thôi, thằng nhóc này lại ra giá đến hơn vạn, có phải bây giờ người ta đã chơi game đến phát điên rồi không! "Được, ngươi đến chỗ thợ rèn, chúng ta gặp mặt nói chuyện." Không lâu sau, một Đạo tặc lén lút xuất hiện bên cạnh Vương Vũ. Đạo tặc này có gương mặt đẹp trai, chẳng qua trông lấm la lấm lét, khiến người ta hơi buồn cười. "Ngươi chính là Thiết Ngưu?" Sau khi nhìn thấy Vương Vũ, Danh Kiếm Đạo Tuyết cảm thấy khó mà tin được, vốn cho rằng kẻ trâu bò có thể đánh chết BOSS sẽ là một Chiến sỹ hoặc Pháp sư, ai ngờ lại là một Võ sư củi mục. (Lần đầu tiên khi Danh Kiếm Đạo Tuyết gặp Vương Vũ, Vương Vũ đã đăng xuất bày quầy hàng, lúc đó chỉ là một người rơm!) "Ngươi là Danh Kiếm Đạo Tuyết?" Vương Vũ cũng hơi sửng sốt, không ngờ kẻ giàu có nhiều tiền thế này, lại có dạng vẻ như kẻ trộm như vậy. Danh Kiếm Đạo Tuyết gật đầu nói: "Ừ, giao dịch thôi!" Nói xong, hắn ta đưa một túi vàng sang. Vương Vũ thuận tay đưa nhẫn và một bộ vào tay Danh Kiếm Đạo Tuyết. Giao dịch xong, Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: "Dao găm ta ra giá năm mươi nghìn tệ, giày ta trả một trăm nghìn, dây chuyền hai trăm nghìn, cho ta số tài khoản ngân hàng của ngươi! Ta sẽ chuyển khoản cho!" Vương Vũ lắc đầu: "Ta muốn giữ giày và dây chuyền lại cho mình dùng!" "... Vậy ngươi còn gửi hình cho ta xem làm gì!" Vương Vũ nói: "Không phải ngươi hỏi ta BOSS rơi ra cái gì sao!" "..." Danh Kiếm Đạo Tuyết xạm mặt nhìn Vương Vũ một cái: "Ngươi đúng là tân thủ thật!" Trò chơi "Trọng Sinh" này không bảo vệ trang bị, cho nên gà mờ về game cũng biết tiền tài không lộ ra ngoài, ai lại giống như Vương Vũ, người khác hỏi, hắn đã thành thật trả lời. "Đúng vậy, hôm nay là ngày đầu tiên ta chơi game!" Vương Vũ gật đầu. "Được, ta quyết định kết bạn với ngươi, đưa số tài khoản đây, ta chuyển khoản cho ngươi!" "Ngươi đợi một lát!" Vương Vũ nói một tiếng, trực tiếp đăng xuất, không lâu sau đó lại đăng nhập, sau đó gửi cho Danh Kiếm Đạo Tuyết một dãy số. "... Ngươi chưa dùng thẻ này bao giờ à!" Vương Vũ xấu hổ: "Chưa từng, vợ ta làm cho, ta vất vả lắm mới tìm thấy!" "Chậc chậc..." Danh Kiếm Đạo Tuyết cảm thán một tiếng, bắt đầu thao tác: "Được rồi, chuyển xong rồi!" "Ừ!" Vương Vũ gật đầu, đưa dao găm ra. Danh Kiếm Đạo Tuyết trợn mắt há mồm hỏi: "Ngươi không kiểm tra số dư tài khoản một chút sao?" "... Kiểm tra kiểu gì?" Vương Vũ hoài nghi hỏi. "Oh my god, thua ngươi luôn!" Vì vậy Danh Kiếm Đạo Tuyết lại dạy Vương Vũ cách kết nối thẻ ngân hàng với game, hơn nữa còn kiểm tra, năm mươi nghìn tệ đã được chuyển vào. Nhìn năm mươi nghìn tệ trong thẻ, Vương Vũ đếm đi đếm lại, trong lòng có một thứ cảm xúc không nói được thành lời. Năm mươi nghìn tệ, đây chính là số tiền đầu tiên hắn kiếm được từ nhỏ đến lớn, không nghĩ tới lại kiếm được theo cách này! "Được rồi, ta đi đây, có trang bị tốt nhớ liên lạc ta!" Nói xong, Danh Kiếm Đạo Tuyết lại sử dụng Tiềm Hành biến mất ngay tại chỗ. Sau khi Danh Kiếm Đạo Tuyết rời đi, Vương Vũ lại đếm số dư trong thẻ ngân hàng lần nữa, sau đó quay trở về chỗ thợ rèn Lý. Lần này khi thợ rèn Lý nhìn thấy Vương Vũ, đã không còn thái độ lạnh lùng trước đây, mà kích động nói: "Dũng sĩ, không ngờ ngươi thật sự giết chết được Lang Vương đáng ghét kia!" Vương Vũ vô cùng buồn bực: Nghe ý tứ trong lời nói của ông lão kia, chẳng lẽ là muốn anh đây cố tình đi chịu chết sao? "Ừ!" Vương Vũ gật đầu. "Hu hu... con trai ơi, cuối cùng cha cũng báo được thù cho con rồi..." Sau khi nội dung cốt truyện của hệ thống trôi qua, thợ rèn khôi phục dáng vẻ cười rạng rỡ trước đây, khiến Vương Vũ thầm than, NPC cũng thật trâu bò, vừa khóc đấy lại cười ngay được, thay đổi quá nhanh. "Dũng sĩ tôn kính, lần nữa cảm ơn ngươi giúp ta báo thù!" "Người tập võ, là chuyện phải làm!" Vương Vũ khiêm tốn nói. Thợ rèn Lý không để ý đến lời nói của Vương Vũ, cứ thế tự nói: "Rất lâu trước đây, ta từng cứu một Võ sư bị thương nặng, sau khi hắn ta chết đã để lại cho ta một vũ khí, hy vọng ta có thể thay hắn ta tìm được một dũng sĩ chân chính, tiếp tục truyền thừa, ngươi bằng lòng nhận không?" Vương Vũ nói: "Bằng lòng!" Đồng thời hắn thầm nhủ: "Nếu đã cứu được Võ sư kia, tại sao hắn ta vẫn chết, nhân viên thiết kế hệ thống có phải bị ngốc rồi không?" "Hắt xì!" Nhân viên thiết kế trò chơi hắt xì hơi thật mạnh một tiếng, sau đó lầm bầm nói: "Mẹ nó, trời mùa đông thật khó chịu, sao lại bị cảm rồi!" Nghe thấy Vương Vũ nói, thợ rèn Lý vui vẻ lấy ra một thứ đồ giống như quyển trục từ chỗ dưới cùng của quầy hàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]