Trong thời kỳ đầu của game, mỗi tháng phải thu thập đủ năm vàng, chỉ dựa vào những đồng tiền rơi ra từ mấy con quái nhỏ, game thủ bình thường có lẽ cũng chẳng đủ mua thuốc, cho nên cày bảo vật bán trang bị mới là phương pháp tốt nhất.
Trong hợp đồng của phòng làm việc đã nói rất rõ ràng, miễn là hàng tháng có thể nộp đủ số vàng nhất định, những thu nhập khác đều thuộc sở hữu của Vương Vũ.
Với cuộc sống khó khăn hiện tại của Vương Vũ, hắn làm sao có thể buông tha cơ hội kiếm tiền thế này.
Nghe nói Vương Vũ muốn bán bộ trang bị này, tất cả người chơi đang đứng xem đều náo động lên.
Dù sao, bộ trang bị phòng ngự này có giá thành rất cao, nếu nghề nghiệp Kỵ sĩ mặc vào, chắc chắn có thể chống đỡ được tất cả các loại quái ở khu tân thủ, ngoại trừ BOSS!
"Ta bỏ mười bạc để mua bộ quần áo kia! Thế nào?" Người vừa lên tiếng là một Chiến sỹ, gã ta vô cùng vui mừng hỏi.
"Mười bạc?" Vương Vũ hơi sững sờ.
Cũng không phải hắn chê ít, mà là cảm thấy hơi bất ngờ.
Mặc dù bên chính phủ ban bố tỷ giá đổi tiền là 1 bạc = 1 tệ, nhưng trong giai đoạn đầu của game, giá thị trường vẫn gấp mười lần con số này.
Nói cách khác, một món Thương Lang Bì Giáp mà bán được 100 tệ...
Phải biết là ngày hôm qua, Vương Vũ còn bị người ta sỉ nhục vì một chai nước khoáng một tệ đấy!
Không thể tưởng tượng được ở trong thế giới giả tưởng này, tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-hoc-gia/1811280/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.