Hà Song Diệp vén chăn lên chuẩn bị rời giường.
Điều hòa mở cả đêm, có chút lạnh, Hà Song Diệp lập tức cảm nhận được hơi lạnh lướt qua bắp đùi. Lúc này cô mới ý thức được chính mình không mặc quần ngoài...
Hà Song Diệp:...
Cho nên phản ứng vừa rồi của Huyền Minh Thạch là biết cô chỉ mặc mỗi một chiếc quần lót!
Hà Song Diệp cả người đỏ bừng, cô thật tức giận nha, cả người là bị nhìn hết rồi...
Cũng trách bản thân mình, thức khuya liền mệt mỏi mà ngủ, cửa cũng không thèm chốt. Đúng là tìm chết mà...
Cô chật vật vệ sinh cá nhân, tắm rửa, chậm rì đổi quần áo rồi mới xuống phòng ăn.
Nghĩ tới tình cảnh vừa nãy, mặt Hà Song Diệp lại có điểm nóng lên.
Huyền Minh Thạch xốc mí mắt: "Ăn cơm."
Hà Song Diệp mím môi ngồi xuống, không nói tiếng nào, ngoan ngoãn cúi đầu ăn cơm.
Dì Trương hôm nay lại trổ tài làm mấy món sở trường, trong đó có bánh quẩy cùng sữa đậu nành màu sắc cùng mùi thơm rất hấp dẫn. Đây là điểm tự tin của dì Trương, là học được từ cha của dì ấy, trong nhà cũng có mở một tiệm bánh quẩy. Bình thường Hà Song Diệp cũng rất thích món này, hôm nay dù có chuyện ngượng ngùng cũng không cản được con sâu tham ăn của cô. Cô yên lặng cúi đầu, không hề nhìn Huyền Minh Thạch, đem bánh quẩy ngâm vào sữa đậu nành, sau khi mềm ra liền ăn ngon lành.
Huyền Minh Thạch nhìn Hà Song Diệp ăn uống, thẳng cho đến lúc cô ăn gần xong phần của mình thì ăn vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-cua-nam-phu/1249828/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.