Vòng tròn kết giới bao bọc cả một khu đất lớn đã thoát li khỏi phạm vi dân cư, tiến thẳng ra vùng duyên hải non nước, lơ lửng bay trên đầu không trung.
Một giọt mồ chảy dọc theo sườn mặt trắng bệch, gân xanh trên trán nổi lên trông thật đáng sợ. Cố Ngạc Thiền Vũ mím môi, đầu mày đã nhíu chặt lại, kiềm chế xung động mãnh liệt bên trong cơ thể. Chân khí rối loạn, gần như muốn bạo phát.
Một mặt thi triển pháp lực nhằm duy trì kết giới, mặt khác đổ một lượng lớn thần lực để triệu hồi u linh. Đây tuy không phải là lần đầu y mở cổng thông đến Minh giới, nhưng với số lượng lớn và nhiều như này vẫn là lần đầu tiên, cơ thể không khỏi có điểm suy sụp, nếu cứ tiếp tục, e là hậu quả khó lường.
Cố Ngạc Thiền Vũ cắn răng, âm thầm cảnh báo chính mình là phải tỉnh táo. Ta mặc kệ, dù có phải trả đại giá, ta nhất định cũng sẽ không buông tha cho yêu nghiệt đó.
Từ bầu trời rơi xuống một đạo quân xương khô, Đồng Mẫn Mẫn trân mắt ra nhìn, lâu đến mức xương khô đại ca đi tiên phong cũng phải nóng ruột, nghĩ xem có nên đưa tay chào nàng một tiếng cho lịch sự hay không.
Chậc chậc, hồi có da có thịt ta cũng đẹp trai lắm nha, các bà các cô đua nhau tranh giành đến sứt đầu mẻ trán, giờ thành ra cái dạng này mà vẫn thu hút được ánh mắt mến mộ của người khác phái. Chà, đúng là sức hấp dẫn không thể chối từ mà!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-cua-ma-ton/3044906/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.