Thiên giới - Tầng thứ bảy.
Bầu trời một mảnh sẫm màu, tàn dương rực đỏ kéo dài tạo thành những đường vân tuyệt đẹp, mây đen cuộn sóng trải đến vô cùng vô tận, tôn lên Thần Ngục trang nghiêm của thiên giới.
Đây là nơi giam giữ những tiên nhân phạm tội, phàm là những tiên nhân tha hoá, hay còn gọi là đọa tiên, đều được đưa đến nơi này để sám hối hết phần đời còn lại, nếu không muốn dùng đến nghi thức thứ hai là thanh tẩy.
Đại môn to lớn được hai bên thiên tướng canh giữ mở ra, một người bước vào kéo dài vệt bóng trên nền sáng u tối. Lướt qua vô số cửa ngục, băng qua những lời thì thào vọng động, rồi thì dừng lại ở ngục thất cuối cùng.
Mắt thấy người bên trong an tĩnh tọa thiền, người nọ không khỏi thở dài một hơi.
"Lãnh Vô Tâm, ngươi làm trẫm thật thất vọng!"
Người tới đúng là Ngọc Hoàng đại đế Hiên Viên Cẩn Duệ, còn người bị nhốt chính là Thiên Quân ưu tú nhất trong mười hai Thiên Quân - Lãnh Vô Tâm.
Không nghe thấy tiếng đáp lại, cũng không nguyện cùng quân giải thích một hồi. Hiên Viên Cẩn Duệ trái lại cũng không lấy làm lạ, bởi trời sinh tính y đã lạnh nhạt vô thường, chỉ là..
"Trẫm thật không hiểu, Đồng Mẫn Mẫn kia rốt cuộc là có gì tốt mà khiến ngươi làm được tới mức này. Cam nguyện vì nàng ta mà chịu cảnh giam cầm ở Thần Ngục, thậm chí còn đi ngược lại phương châm sống từ trước tới nay của ngươi."
Hiên Viên Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-cua-ma-ton/3044895/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.