Lọc cọc, lọc cọc.
Rạng đông nắng sớm kéo dài đường chân trời, một cậu thanh niên cho con trâu kéo xe đi về phía trước, mà phía sau đó, còn có chở thêm hai người.
Đồng Mẫn Mẫn nằm thù lù trên đống rơm rạ, cả người bành trướng giang rộng tứ chi úp sấp mặt xuống, thỉnh thoảng sau mông còn phát ra vài tiếng pháo hoa đi kèm với một mùi không được thơm tho cho mấy, phải nói là nết ngủ vô cùng khó coi. Đồng Du thì khoanh tay ngồi gần đó, mắt dù đã nhắm nhưng đôi mày lại nhíu chặt, đồng dạng là ngủ nhưng không hề an ổn.
Bóng tối vây trùm mọi ngõ ngách, nữ nhân tóc trắng không rõ mặt thổn thức giữa lòng hồ, hai hàng nước mắt thi nhau rơi rớt, hắn thoáng thấy được nàng mở miệng..
"Mày hả bưởi! Ke ke ke!!!"
Đồng Du bị Đồng Mẫn Mẫn ngủ lật người đá văng khỏi xe, cũng may con trâu kéo xe đi chậm nên hắn ngã không nặng lắm, chỉ là thân mật trao cho đất mẹ hiền từ một nụ hôn nồng thắm chào ngày mới.
Cho dù là ai, buổi sáng mà bị gọi dậy khỏi giường kiểu đó, thể nào cũng sẽ tức giận, hơn nữa còn là phi thường tức giận, cái giọng cười ngây ngô bán nước đó, nghe làm sao cũng thấy giống như đang chọc tức hắn.
Bị đá như thế, có là heo nó cũng tỉnh. Đồng Du dĩ nhiên không phải heo, hắn tại thời điểm tiếp đất thì đã tỉnh hẳn rồi, vậy nên Đồng Mẫn Mẫn chết chắc.
Đồng Du vẻ mặt như hung thần phóng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vo-cua-ma-ton/3044879/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.