Dịch giả: QuanML
Tô Trần đợi đến khi nào A Sửu gom hết nước canh, thịt rắn, cặn thuốc ăn hết tại chỗ thì lúc ấy mới hài lòng.
Nội thương mà A Sửu tích luỹ hơn nửa năm ở Thiên Ưng Môn, sau khi A Sửu ăn xong bữa thuốc Huyết Nhân Sâm đại bổ, cơ bản đã được trị khỏi bảy tám phần rồi.
Dưỡng sức thêm tháng nữa là thương thế sẽ gần như khỏi hẳn. Sau này tu luyện Hạ Đan Điền, chắc chắc sẽ làm chơi ăn thật.
Tô Trần lại móc gốc Huyết Nhân Sâm còn lại từ trong ngực ra, đưa cho A Sửu, nói: “Gốc Huyết Nhân Sâm này đệ cất kỹ, chớ có làm mất. Mồi bảy ngày thì dùng một miếng để nấu canh uống, có thể rèn luyện thân thể, kích thích khí huyết lưu thông, chỉ cần hai ba tháng nữa là đệ sẽ có hi vọng đột phá cảnh giới tam lưu!”
“Trần ca, đệ vừa mới uống bữa thuốc Huyết Nhân Sâm đại bổ xong, đã hao phí nhiều bạc của huynh rồi. Huyết Nhân Sâm này quá quý trọng rồi, huynh lưu lại dùng đi, đệ không thể nhận được đâu!”
A Sửu cuống cuồng từ chối. Truyện dịch tại bachngocsach.com - Dịch giả: QuanML
Tô Trần phải cứng rắn mang gốc Huyết Nhân Sâm kia nhét vào tay A Sửu, nghiêm túc bảo: “Năm ngoái, khi huynh vừa mới đến thành Cô Tô, nếu không nhờ có đệ thu lưu, cho ăn bữa cơm thì vi huynh đã chết cóng ngoài đầu đường rồi. Hiện giờ huynh không thiếu dược liệu, gốc Huyết Nhân Sâm với huynh thì không là gì nhưng với việc tu luyện của đệ thì vô cùng có ích.
Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-tien-pham/1462617/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.