Dịch giả: sheishict
Biên: Hoa Gia Thất Đồng
Đêm khuya, ở một góc của lầu một Tàng Thư Các, một ngọn đèn dầu nhỏ đặt trên cái bàn gỗ cũ, tỏa ra ánh sáng lờ mờ.
Tô Trần chong đèn đọc sách khuya, thường thường đọc từ đêm đến rạng sáng.
Ban đêm, Tàng Thư Các không đóng cửa, đệ tử trong bang có thể ở đây đọc đến sáng sớm. Nhưng nơi đây không cung ứng đèn dầu, các đệ tử phải tự mình mang theo.
Tô Trần cũng không có tiền để mua dầu.
Ngọn núi phía sau Dược Vương Sơn Trang có một cánh rừng ngô đồng mọc hoang rất lớn. Tại đây có thể nhặt được các quả ngô đồng khô, bỏ vào bình gốm giã nhỏ, ép thành dầu ngô đồng; sau đó đổ đầy vào ống trúc nhỏ, dùng sợi bông vê thành tim đèn, làm thành một ngọn đèn dầu nhỏ.
Mặc dù ánh sáng của ngọn đèn có hơi mờ nhạt, nhưng hương ngô đồng tỏa ra thoang thoảng, có hiệu quả làm tỉnh táo đầu óc.
Tô Trần tự mang theo đèn dầu ngô đồng. Y vùi đầu vào chỗ sách trên bàn, cuối cùng cũng tìm thấy một vài manh mối quan trọng:
“Phàm phu tục tử không thể vào Linh Sơn.”
“Muốn tầm Linh Sơn, trước phong lục thức(1). Một sợi thần niệm, đến thẳng Tử Phủ.”
Ý của hai câu này nghĩa là: phàm phu trong xã hội không thể nào phát hiện được Linh Sơn thần bí che giấu trong cơ thể mình.
Muốn tìm thấy Linh Sơn, nhất định phải mở ra một con đường, đó là phong bế lục thức của bản thân. Sau đó, ngưng thành một sợi thần niệm, tiến vào chỗ sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-tien-pham/1462594/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.