Dịch giả: sheishict
Biên: Hoa Gia Thất Đồng
Tô Trần cầm đồng tiền kia đi đến gần cửa thành phía Nam.
Y vốn không định xài đồng tiền ấy, chỉ muốn giữ lấy làm kỷ niệm. Nhưng khi đi ngang một quầy hàng bán đồ ăn sáng ở gần cửa thành, y lại nghĩ, nhỡ lúc tham gia khảo hạch chiêu mộ đệ tử của Dược Vương Bang, bụng mình mà đói thì không còn chút sức lực nào cả, như thế cũng chẳng ổn.
Tô Trần suy nghĩ một lúc rồi nhặt lấy một hòn đá sắc nhọn ven đường, dùng nó khắc lên trên đồng tiền một chữ “Sửu” xiêu vẹo. Chữ “Sửu” ấy là A Sửu dạy cho y. Tuy rằng những đứa trẻ bình thường trong huyện thành đều không biết chữ, nhưng vẫn có không ít người biết viết tên của mình. Hơn nữa chữ “Sửu” này rất dễ viết, A Sửu dạy Tô Trần một lần, y liền nhớ kỹ.
Tô Trần cầm đồng tiền kia đi về phía sạp bán đồ ăn sáng mua ba cái màn thầu thô lương(*) lớn. Y không nỡ ăn ngay, bèn cho vào trong ngực giữ ấm, chờ đến lúc thật sự đói bụng mới lấy ra ăn.
(*) “màn thầu thô lương”: Xin xem lại chú thích cuối chương 3
oooOoOoOooo
Tô Trần ra khỏi cổng phía Nam của huyện thành Cô Tô, men theo quan đạo chạy đi.
Trên quan đạo khá tấp nập, có hào khách giang hồ cưỡi trên lưng những con tuấn mã, có các loại xe ngựa xa hoa của những gia đình giàu có, xe bò của những hộ nông dân, lại còn có những tiều phu gánh củi… Đoàn người nối liền không dứt.
Tô Trần bước trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-tien-pham/1462589/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.