Vân Dịch Phong đem rượu lại gần môi.
Môi hắn nhẹ nhàng chạm vào ly thủy tinh trong suốt.
Mà mắt hắn, lại xuyên qua chất lỏng màu hổ phách nhìntôi.
Tôi thanh giọng, nói: "Có một đề nghị, ngươi nênđem cái ly cầm cao lên chút."
"Vì sao?" Vân Dịch Phong hỏi.
"Để dễ hứng được hai cái tròng mắt vì cứ trừng tahoài mà sắp rớt ra của người." Tôi lấy tay chỉ về mắt hắn.
Vân Dịch Phong ngây ra một lúc.
Sau đó, ánh mắt hắn cũng dịu đi một phần
Tôi thừa dịp này mở miệng: "Vân Dịch Phong, rốtcuộc ngươi muốn làm gì?"
"Ngươi vì sao muốn trốn đi?" Vân Dịch Phonghỏi, giọng nói đã lấy lại bình tĩnh
"Bởi vì nơi này thật sự rất rối loạn." Tôinói.
"Hay bởi vì muốn chạy trốn khỏi ta?" khóemiệng Vân Dịch Phong khẽ nhếch lên
Tôi đi đến nằm lên ghế sô pha, hai tay đặt sau gáy.
Ánh mắt di chuyển lên trần nhà.
Căn phòng này trần nhà rất cao, trên phù điêu có khắchoa văn, tôi dùng ánh mắt tỉ mỉ xem xét.
"Ta muốn chạy trốn, đâu chỉ là ngươi." Tôikhẽ thở dài, nhỏ đến mức gần như nghe không ra.
Thế nhưng, có lẽ Vân Dịch Phong nghe được, hắn nói:"Ngươi nghĩ rằng ta nghe thấy lời này sẽ vui vẻ hơn sao?"
"Không sao, vậy thì cứ không vui cùng ta là đượcrồi." Mắt tôi tiếp tục nhìn trần nhà: "Ngươi hiện tại nhìn rõ đi, talà một phụ nữ ích kỷ biết bao nhiêu."
"Ngươi thật sự muốn đẩy ta ra xa?" giọng nóiVân Dịch Phong vang lên phía tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1919038/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.