Từ phiên bản 1.0, đến bản 2.0, đến bản 3.0, cứ thăngmãi đến phiên bản cuối cùng.
Nhiệt độ bên trong phòng, đang dần lên cao.
Cơ thể tôi cùng Vân Dịch Phong, đều chảy ra một tầngmồ hôi mỏng.
Vì thế, Vân Dịch Phong tạm thời buông nhũ hoa trướcngực tôi ra – núm vú cao su của hắn.
Tôi phát hiện, tên Vân Dịch Phong này rất có ý thứccảnh giác, biết con mồi là tôi chưa phục tùng, không thể sơ sẩy.
Bởi vậy, hắn dùng một bàn tay giữ chặt hai cổ tay tôi,còn tay kia thì, thì vởi bỏ từng nút áo của mình.
Theo động tác của hắn, một mảng lớn da thịt màu mậtong của ngực Vân Dịch Phong hở lộ ngay trước mắt tôi.
Cảm giác giống như tơ lụa màu chocolate, làm cho ngườita sinh ra dục vọng muốn liếm láp thật nhiều.
Cơ thịt trước ngực hắn, mạnh mẽ, cường tráng, rắnchắc, mang theo cám dỗ hoang dã, đích thị là thuần nam tính.
Mất hồn hơn chính là, hai khối anh đào màu đỏ trướcngực hắn hoàn toàn trần trụi trong không khí, tươi đẹp ướt át, làm người tathèm nhỏ dãi.
Mà tôi chờ mãi, chính là giờ khắc này.
Tôi nheo mắt, nhắm mục tiêu, hé miệng, "ngaongô" một tiếng với tiểu anh đào của hắn, rồi nhào tới.
Hơn nữa, liều chết cắn, không nhả ra chút nào.
Lại có thể đem ngực tôi thành núm vú cao su, thật làtức cười.
Hôm nay tôi không đem núm vú cao su của hắn cắn chosưng lên, tôi sẽ không là Hàn Thực Sắc!
Vân Dịch Phong đau đớn kêu lên một tiếng, đưa tay lại,muốn kéo tôi xa khỏi ngực của hắn.
Nhưng là, bởi vì tôi gắt gao cắn tiểu anh đào của hắn,hắn không dám dùng nhiều sức.
Tiểu anh đào kia sẽ bị răng tôi kéo thành dây mướpnhỏ.
Bộ ngực chảy sệ đến lỗ rốn là ác mộng của phụ nữ.
Như vậy, tiểu anh đào hạ xuống đến lỗ rốn chắc chắn làác mộng của đàn ông.
Trong lúc tôi đang cắn chặt còn nhân cơ hội mút 2 cái.
Thực tế chứng minh, kết quả của các nhà nghiên cứukhoa học là chính xác – những tên đàn ông chết tiệt, quả nhiên không có sữa.
Nhắc tới cũng thật kỳ quái, đàn ông nếu không thể tạosữa, vậy vì sao còn muốn bài trí hai tiểu anh đào?
Quả thật là lừa gạt Đảng, lừa gạt Chính phủ cùng nhândân lương thiện!
Vẫn là học tập phụ nữ chúng tôi đi, toàn thân caothấp, không có chỗ nào là phát triển lãng phí cả, đều có tác dụng, một chútcũng không hoang phí.
Tôi còn chú ý tới, khi tôi mút vào là lúc cơ thể VânDịch Phong cứng đờ trong nháy mắt.
Xem ra, chính là không cẩn thận đụng chạm tới nơi nhạycảm của hắn.
Sau khi phát hiện tình trạng này, tôi nhất thời nổitâm đùa giỡn, bắt đầu trêu đùa tiểu anh đào của hắn.
Trước cắn một ngụm, làm cho hắn đau đớn kêu một tiếng.
Lại hết sức mút vào một ngụm, làm cho hắn cứng đơ mộtchút.
Cuối cùng thì liếm một vòng mê hoặc, làm cho hắn"ưm" một tiếng.
Có phần giống như trong quảng cáo bánh quy kẹp nhânOreo[2]: xoay xoay, liếm liếm,chấm chấm.
Khỏi phải nói, tôi đương nhiên rất có cảm giác thànhtựu.
Bất luận kẻ nào bị chơi đùa đều không vui.
Huống chi là Vân Dịch Phong.
Vì thế, Vân Dịch Phong nổi điên lên rồi.
Chỉ thấy hắn hít sâu một hơi, tiếp theo, đặt hai tay ởeo tôi, xoa rất nhanh.
Loại cảm giác này, ngứa ngáy đến tận cùng, khó chịutới cực hạn.
Miệng tôi cắn tiểu anh đào của hắn liền tự nhiên buôngra như vậy.
Mà khoảnh khắc tôi buông ra, tôi biết, vũ khí duy nhấtchế ngự Vân Dịch Phong đã không còn.
Trái tim của tôi, nhất thời hoang mang rối loạn.
Vân Dịch Phong cúi đầu, nhìn khối tiểu anh đào trướcngực mình.
Rất không may mắn, nó đã bị kẻ bất tài là tôi giày vòvừa hồng vừa sưng lên.
Phỏng chừng so với khối bên cạnh nó thể tích phải lớnhơn 1.5 lần, tôi cân nhắc nếu tôi lại được cắn lâu chút nữa, tiểu anh đào nàytuyệt đối có thể biến thành quả mâm xôi nhỏ.[3]
Thực ra, theo ý tôi, ngược lại nó như vậy lại có mộtloại cảm giác xinh đẹp do không đối xứng.
Nhưng thật rõ ràng, Vân Dịch Phong không cho rằng nhưvậy.
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo, lạnh đến mức da đầu tôi runlên.
Tôi rất giỏi thấu hiểu nhân tâm, hoặc tự nhận là giỏithấu hiểu nhân tâm, nói: "Nếu không, ta đem khối bên phải của ngươi, cũngcắn thành to như vậy được không? Như vậy liền đối xứng."
Đáp án dĩ nhiên là không được.
Lời nói của Vân Dịch Phong theo yết hầu hắn rơi xuống:"Hàn Thực Sắc, ngươi..."
Hắn không nói xong những lời này, tựa như một con báonhanh nhẹn, vọt lên hướng về tôi.
Tôi theo tình thế mà ngã trên giường, hai chân của tôilại theo bản năng hướng lên không trung.
Vừa đúng chỗ tốt, đặt ở ngay trên mặt Vân Dịch Phong.
Tôi thề, tôi tuyệt đối không có nặng bên này nhẹ bênkia.
Ý tôi là, giờ phút này, chân phải tôi để ở má trái củahắn, còn chân trái thì để má phải hắn.
Tôi muốn nói rằng cái kiểu người phi nhân loại nhưcông chúa Hàm Hương là ngàn năm khó gặp, còn đa số nhân loại thì mồ hôi đều rấtthối.
Tôi còn muốn nói là, hiện tại là mùa xuân, nhiệt độkhông khí đã tăng trở lại, sau khi vận động kịch liệt, chân đổ mồ hôi cũng làbình thường.
Tôi cuối cùng muốn nói chính là, bởi vì tôi vận độngkịch liệt, bởi vì nhiệt độ không khí mùa xuân tăng trở lại, cho nên, chân củatôi, có một chút mùi lạ.
Mà như hiện giờ, cái chân có chút mùi khác lạ cứ nhưvậy đặt ở hai má Vân Dịch Phong.
Có lẽ là bị chân thối của tôi truyền nhiễm, mặt VânDịch Phong, cũng trở nên thối lên.
Đáng chúc mừng chính là, so sánh với cái mặt thối củaVân Dịch Phong, chân của tôi, cũng không có thối đến thế.
Vân Dịch Phong vươn tay, bình tĩnh, trấn định đem chânthối của tôi dời khỏi mặt hắn.
Trong quá trình này, tôi nghe thấy được tiếng xươngcốt "Khanh khách khanh khách", còn tiếng nổ của gân xanh "đùngđùng đoàng đoàng".
Tất cả, đều là biểu hiện của cơn thịnh nộ.
Vân Dịch Phong dùng tay, nắm hai mắt cá chân tôi, sauđó, bắt bọn nó tách ra hai hướng khác nhau.
Sức lực to lớn kia, làm mông tôi thiếu chút nữa nứtra, đau đến mức bắt tôi chửi mẹ nó.
Sau khi tách hai chân của tôi ra, Vân Dịch Phong cũngnhân cơ hội đem cơ thể mình lách mà tiến vào.
Tôi cảm giác được, tiểu hắc nhà hắn đã bắt đầu giương buồm,chuẩn bị xuất phát.
Tay Vân Dịch Phong, bắt đầu ở eo tôi di chuyển, cởi bỏquần tôi.
Hôm nay tôi mặc quần ở nhà bằng vải thô, đã bị hắn gạtbỏ xuống dưới rất dễ dàng, sau đó, bị ném vào tấm thảm trên sàn.
Đã không còn quần ngăn cách, cảm giác ở làn da haichân tôi thêm nhạy bén.
Vải quần Vân Dịch Phong bắt đầu không ngừng ma sát dathịt bóng loáng, mẫn cảm trong đùi tôi.
Trái tim tôi cũng lạnh lẽo giống như đùi của tôi vậy
Vân Dịch Phong bình tĩnh tiến hành tất cả, động táccũng không thô bạo, nhưng lại cho tôi cảm giác vô cùng hung mãnh.
Như một dã thú vừa thâm trầm vừa nguy hiểm.
Hắn dùng động tác nói cho tôi: hôm nay tôi không cókhả năng chạy thoát trên tay hắn.
Sau khi giải quyết xong quần vải của tôi, bước tiếptheo của hắn chính là giải quyết quần lót.
Khi tay Vân Dịch Phong đến gần tấm vải mỏng manh ấy,tôi đột nhiên nhớ ra lời hắn nói vừa rồi.
"Yên tâm, chờ khi chúng ta làm đến bước kia, tađương nhiên sẽ nhổ lông của ngươi xuống, không nương tay đâu."
Xong đời, sắp bị nhổ lông rồi.
Tôi vội vã giãy dụa vươn tay bám trụ lấy quần lót,chết cũng không thể để cho Vân Dịch Phong nhổ!
Vân Dịch Phong đem quần lót tôi kéo xuống, mà tôi lạiliều mạng già đem quần lót kéo lên trên.
Một người đàn ông, một người đàn bà, một cái quần lót,cứ như vậy giằng co.
Tôi vốn nghĩ đến, loại tình huống này sẽ kéo dài liêntục một đoạn thời gian.
Nhưng Vân Dịch Phong là ai chứ, chỉ thấy con ngươi hắnkhép lại một nửa, theo một tiếng "xoạt" vang lên, miếng vải duy nhấttrên người tôi cứ thế bị gạt bỏ xuống dưới.
Ngay tức thì, một cỗ máu nóng vọt mạnh lên trán tôi,muốn dừng cũng không được.
Mà hai mắt tôi, cũng liền đỏ như vậy.
Con bà nó, đây là cái quần lót quý nhất của tôi a, cưnhiên bị Vân Dịch Phong xé nát như vậy.
Trái tim bé nhỏ của tôi, đau xót đến rỉ máu.
Đau thương mãnh liệt hóa thành sức mạnh, tôi vung móngvuốt sắc bén hướng về mặt Vân Dịch Phong, còn chộp tới ngực hắn.
Nhất thời "Bát phụ quyền[4]",làm cho Vân Dịch Phong khó lòng phòng bị. Bởi vậy, hắn buông lỏng sự kiềm chếđối với tôi.
Tôi thừa cơ hội liền lật thân từ trên người hắn xuống,mông trần mà nhảy ra khỏi giường, nhặt quần rơi trên mặt đất, dùng tốc độ nhanhnhất trong đời, bắt đầu mặc vào.
Đang mặc được một nửa, khóe mắt tôi thoáng thấy VânDịch Phong cũng đã xuống giường, bắt đầu vọt tới phía tôi.
Nhưng mới chỉ chạy được hai bước, đột nhiên tôi ý thứcđược một điểm quan trọng.
Bước chân Vân Dịch Phong luôn luôn nhanh lẹ hơn tôi,cho nên, chạy như vậy là không khôn ngoan.
Vì thế, tôi dừng bước chân, hung hăng cắn răng, sauđó, giây tiếp theo, tăng tốc lui về phía sau.
Tôi muốn dùng một chiêu sao chổi đụng địa cầu!
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Vân Dịch Phong căn bảnkhông ngờ tôi sẽ cấp tốc lui về sau.
Hắn không kịp né tránh, cứ như vậy bị tôi cứng rắn đẩyvào.
Cái ót tôi, lại thành công va đập vào quả táo đặc biệtgợi cảm nam tính dưới cằm của hắn.
Hắn toàn lực vọt tới phía trước, tôi toàn lực lui vềphía sau, hai lực tác động vào nhau, hậu quả thật vô cùng nghiêm trọng.
Vân Dịch Phong nhất thời không chú ý liền bị lực nàyđẩy ngã lại xuống đất
Tôi quay đầu lại, thấy cảnh này nhất thời lòng vui nhưnở hoa, ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng "Ha ha ha", sau đó biếtđiều mà cấp tốc phóng tới cửa phòng.
Đáng tiếc, tôi vẫn chậm một bước, Vân Dịch Phong vẫnchưa chết ngất, hắn bỗng nhiên nắm chặt mắt cá chân của tôi.
Động tác này cực kỳ quen thuộc.
Nhớ năm ấy, chính động tác này hại tôi cùng hắn khi đónghiệt duyên không dứt.
Đồng thời, tôi cũng nhớ ra mông tôi vô địch như thếnào.
Vì vậy, tôi cân nhắc một hồi, quyết định, lần này lạingồi cho Vân Dịch Phong hôn mê luôn!
Tôi nhắm mắt lại, cắn răng, thân thể ngả ra phía sau,lấy mặt Vân Dịch Phong làm mục tiêu, cứ thế ngồi thẳng xuống.
Vân Dịch Phong, ngươi tự do mà hôn mê luôn đi.
Sau đó "đông" một tiếng, cả căn phòng chấnđộng!
Tiếp theo, đau nhức theo mông tôi truyền thẳng lên -thì ra nơi tôi ngồi, không phải là mặt người mềm mại, mà là nền xi măng cứngrắn.
Cùng với đau nhức, nước mắt tôi cũng một giọt rơixuống.
Tôi có chút ấm ức, hét lớn: "Vân Dịch Phong,ngươi không phải đàn ông, một chút phong độ cũng không có, thấy ta ngã xuống,cũng không biết dùng mặt tới đón tiếp!"
"Bởi vì, ta không ngu." Bên cạnh, Vân DịchPhong từ mặt đất ngồi dậy, không dừng lại chút nào, liền ôm lấy tôi, giống nhưtúi rác, ném lên trên giường.
May mắn, giường này không cứng, mềm mại, tôi lại lầnnữa bật lên hai cái.
Sau đó, Vân Dịch Phong liền đè lên.
Chúng tôi lại quay về điểm bắt đầu.
Khác biệt chính là, lần này, kiên nhẫn của Vân DịchPhong đã bị mài mòn đi gần hết rồi.
Bởi vậy, động tác của hắn cực kỳ gấp gáp.
Tôi còn chưa kịp hoàn hồn, hắn đã đem quần tôi cởi ra,đồng thời chịu chết trong tay của hắn còn có quấn lót, áo lót của tôi.
Nhưng mà, Vân Dịch Phong coi như là tử tế, có lẽ hắnthấy một mình tôi khỏa thân như vậy cũng áy náy, vì vậy liền đem quần áo củamình thuần thục cởi sạch trơn.
Giữa lúc giãy dụa, tôi cũng thu hết dáng người hoàn mỹcủa hắn vào đáy mắt.
Cơ thịt săn chắc bị da thịt màu mật ong bao trùm, ánhsáng của chất cảm[5] lướtqua ở trên bề mặt.
Cánh tay cường tráng mạnh mẽ kia, có thể dễ dàng giamcầm thân thể bất cứ người phụ nữ nào.
Trong vòm ngực như nham thạch nóng chảy kia, tản rahơi thở hoang dại mị hoặc.
Yết hầu không ngừng chuyển động kia, nuốt xuống, tấtcả đều là sức mạnh của đàn ông.
Cơ bụng sáu múi phập phồng, trong lúc phập phồng, làsự cứng cỏi vô hạn.
Ánh mắt tôi lần theo xuống phía dưới, đó là tiểu hắcnhà hắn.
Mẹ ơi, chảy máu mũi rồi!
Sau khi thưởng thức, tinh lực của tôi cũng đã khôiphục không ít.
Cho nên, tôi đang suy nghĩ xem làm sao đẩy Vân DịchPhong đang ở trên người tôi ra.
Nhưng mà lần này, Vân Dịch Phong cực kỳ cẩn thận, hắnđè tôi rất chặt, tôi căn bản không đẩy được hắn.
Hơn nữa, tôi cũng không dám đẩy hắn ra.
Bởi vì, cơ thể cả hai lúc này, đều đang trần trụi, màgiãy dụa càng lớn, thì càng dễ bị súng cướp cò.
Có lẽ sợ bị tôi chơi xỏ nữa, lần này Vân Dịch Phongngay cả khúc dạo đầu cũng không làm, cứ thế đỡ tiểu hắc nhà hắn tiến vào tôi.
Khi tiểu hắc nhà hắn đi vào chỗ riêng tư nhất của tôi,sự nóng rực cùng độ cứng này làm cho cả người tôi run lên.
Tôi như một con cá xông lên bờ bị thiếu nước, giãydụa.
Cây gậy kia, không phải to lớn bình thường.
Đàn ông là cầm thú.
Mà đàn ông bị tinh trùng xông lên não, chính là cầmthú trong cầm thú.
Vân Dịch Phong chặt chẽ đè ép tôi.
Giờ phút này, tôi vô cùng may mắn bởi trước ngực mìnhkhông phải là hai cái bánh bao, nếu không, nhân bánh gì thì cũng sẽ bị ép đira.
Cơ thể chúng tôi, dính sát vào nhau, không để lại mộtkhe hở nào.
Toàn thân Vân Dịch Phong, đều nóng rực.
Cái van dục vọng của hắn, sắp mở ra rồi.
Thực thể của dục vọng của Vân Dịch Phong, bắt đầu côngkích về phía tôi.
Tiểu hắc, quanh quẩn ngay tại trước lối vào của tôi,tìm kiếm điểm tiến vào.
Tôi hối hận đến bầm gan tím ruột.
Tôi sai rồi, thật sự sai rồi.
Lúc đầu, tôi thật không nên đem vấn đề có phải đã tiếnvào 1 cm rồi hay không mà đi làm phiền Sài Sài và Kiều bang chủ.
Bây giờ, báo ứng đã tới rồi.
Bởi vì, hình như, tựa hồ tiểu hắc của Vân Dịch Phong,đã tiến vào trong cơ thể tôi 1 cm.
Thiệt thòi, thật sự là thiệt thòi lớn rồi.
Tôi cùng lắm chỉ nhổ có 2 cọng lông của hắn, thế màhắn lại có thể ăn tôi để trừ nợ.
Vân Dịch Phong quả thực là kẻ keo kiệt một cọng lôngcũng không chịu bứt trong truyền thuyết.
Nghĩ xem Hàn Thực Sắc tôi, một người ngay cả ăn mộtbát mỳ cũng không chịu thiệt thòi, thà mạo hiểm để tiểu hoa cúc bị cay đến sunglên cũng muốn lấy một muỗng ớt lớn, vậy mà lại phải chịu một cái thiệt thòi lớnnhư vậy sao?
Giờ phút này, cơ thể tôi đột nhiên tỏa ra sức mạnh.
Tiếp theo, tôi dùng sức toàn thân, dùng cái trán củamình, đụng vào cái trán của hắn.
Lại một âm thanh va chạm "đông", đầu củatôi, bắt đầu choáng váng rồi.
Ngay cả cái đầu được xưng tụng là thiên hạ đề nhấtcứng của tôi lại có thể bị đâm cho choáng váng, như vậy, Vân Dịch Phong làm saocó thể không có việc gì?
Khi bị tôi đập phải, tay của Vân Dịch Phong buông lỏngtrong nháy mắt.
Tôi nhìn thấy hy vọng.
Vì thế, tôi không coi đầu mình là đầu, tôi coi đầumình là gậy sắt, từng cái một, hung hăng đập tới trán Vân Dịch Phong.
Một, hai, ba, bốn, năm.
Đang va chạm đến lần thứ năm, Vân Dịch Phong cuối cùngkhông chịu được búa đầu công mạnh mẽ của tôi, liền buông tôi ra.
Trong lòng tôi nở hoa, nhất thời mọi tức giận đều tanthành mây khói.
Tôi đẩy mạnh Vân Dịch Phong, tiếp đó muốn chạy xuốnggiường, chuẩn bị ôm lấy quần áo mà nhanh chóng xông ra cửa.
Nhưng mà, ngay lúc tôi sắp rời khỏi đệm, một cánh taycứng rắn như sắt, nắm lấy cẳng chân tôi.
Trên cái tay kia, tích tụ sự thịnh nộ lạnh lẽo.
Sau một giây, tôi bị người ta kéo mạnh về phía sau.
Tất cả đều diễn ra thật nhanh.
Đầu tiên là hai chân tôi bị Vân Dịch Phong tách ra,sau đó, mặt tôi bị bàn tay to bắt lấy, ngồi trên người Vân Dịch Phong.
Giờ phút này, chỗ riêng tư của tôi mở rộng ra, mà ởphía dưới, chính là tiểu hắc đã mấy lần chào hỏi nhưng vẫn chưa bước qua cửa màtiến vào. Tôi vừa mới nghĩ tới có nên giãy dụa hay không, đôi bàn tay to kia đãnắm lấy eo tôi, nhấn xuống một cái nặng nề.
Hạ thân tôi, nhất thời bị cái nóng rực tràn đầy.
Tiểu hắc, tiến sâu vào tôi, không dừng lấy một li.
Một giọt nước mắt, từ khóe mắt tôi, lăn a lăn a lăn alăn.
Sau đó, thuận theo gò má của tôi trượt xuống a trượtxuống
Cuối cùng, rớt xuống trên bụng của Vân Dịch Phong.
Lần này, tôi cứ thế bị ăn không còn một mảnh.
Tôi thực buồn, tôi thực bi thương, tôi thực ăn năn,tôi thực hận...
Cùng lúc đó, Vân Dịch Phong phát ra một tiếng thở dàikhi dục vọng được thỏa mãn
Tay hắn nắm thắt lưng tôi, bắt đầu thúc ép tôi tiếnhành luật động trên người hắn.
Tiểu hắc nhà hắn, bắt đầu ở trong thân thể tôi tự dorong chơi.
Động tác của Vân Dịch Phong vô cùng kịch liệt.
Việc tôi có thể làm, chỉ là gắt gao dùng tay dựa vàongực hắn, chống đỡ, giữ chính mình cân bằng.
Vật cứng rắn của hắn ở trong cơ thể tôi tung hoànhngang dọc, loại kích thích này, làm cho toàn thân tôi chiến đấu kịch liệt.
Tôi khép miệng thật chặt, bởi tôi biết rõ, một khi mởmiệng, sẽ bật ra tiếng rên rĩ không thể khống chế được của tôi.
[1]SM: Thểhiện mối liên hệ giữa một cặp người trong đó một người thích thú được hành hạngười khác và người kia lại thích bị người khác hành hạ, có thể ám chỉ mối quanhệ liên quan tới tình dục hoặc không.
[2]Bánh OREO:
[3]Quả mâm xôi: Phúc bồn tử (hay còn gọi là quả mâm xôi) là một loạicây thuộc họ dâu, có màu đỏ sẫm, vị ngọt, hơi chua, thường mọc trên núi ở vùngkhí hậu lạnh, có khả năng chữa được nhiều bệnh.
[4]Bát phụ: người đàn bà chanh chua
[5]Chất cảm: Cách diễn tả trong nghệ thuật tạo hình theo kĩ thuật đặc biệt nhằmtạo cho người xem những cảm nhận khác nhau về chất của đối tượng được miêu tả.Bức tranh hay pho tượng tuy được thể hiện bằng cùng một chất liệu (sơn dầu,than, gỗ, đá hoặc đồng...) nhưng không đơn điệu do CC ở mỗi bộ phận của hìnhthể thay đổi khác nhau. Cùng với đường nét, màu sắc, CC cũng là một trong nhữngyếu tố ngôn ngữ của nghệ thuật tạo hình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]