Nhóc ăn mày cũng thật nghĩa khí, vẫn luôn che chở tôi,đối mặt với Vân Dịch Phong hỏi: "Tại sao anh muốnbắt cô ấy?"
“Em có thể tự mình hỏi lại xem cô ta đã làm việc gì.”Vân Dịch Phong nhìn qua như thể đang cùng Nhóc ăn mày nói chuyện, nhưng thựctế, đôi mắt lạnh lẽo thâm trầm của hắn đang từ từ phóng về phía tôi.
Mỗi tia nhìn đều như muốn khoét một cái động trên datôi.
Chỉ mấy chục giây ngắn ngủi như vậy, cơ thể của tôi đãmuốn thương tích đầy mình.
Người đàn ông này, thật quyết tuyệt. (quyếtliệt + tuyệt tình)
Nhóc ăn mày quay đầu lại, dùng ánh mắt hồ nghi nhìntôi.
Tôi giơ hai tay, cho hắn thấy một vẻ mặt tuyệt đối vôtội: “Ta cũng không hiểu được là ta đã làm cái gì chọc giận hắn, ngươi hỏi anhngươi ấy.”
Dưới sự xúi giục của tôi, Nhóc ăn mày bắt đầu hỏi VânDịch Phong: “Anh, Thực Sắc rốt cuộc đã làm cái gì đối với anh? Cô ấy cả ngàyđều tùy tiện cẩu thả, điên điên khùng khùng, vô tâm vô phế, phỏng chừng là hiểulầm đi."
Tôi tự động lược đi những từ miêu tả không tốt, sau đónhìn kỹ Vân Dịch Phong.
Ngươi nói đi, ngươi nói đi, nói ta dùng hai cái môngmập của ta ngồi lên mặt ngươi, nói ta ở trên mặt ngươi đánh rắm, thả ngũ vịhương cay cay tê tê, nói ta vừa rồi dùng đầu gối đạp tiểu đệ đệ của ngươi.
Tôi không tin Vân Dịch Phong có mặt mũi đem chuyện nàynói ra với Nhóc ăn mày.
Quả nhiên, Vân Dịch Phong bảo trì im lặng không nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918999/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.