Nhớ lại sự việc trước kia, vẫn thật là hoài niệm nha
Ngay tại giây phút tôi không chút đề phòng này lạinghe thấy một cái tên
“Ôn Phủ Mịch?”
Mặc dù đã tập luyện thật lâu, mặc dù mấy ngày quatrong đầu tôi đều là cái tên này, mặc dù vô số lần cảnh cáo chính mình phảitrấn tĩnh
Nhưng khi giây phút này thật sự đến, tay chân tôi vẫnluống cuống
Trong nháy mắt, tất cả kỷ niệm xưa đều hiện về trongsuy nghĩ của tôi
Giống như một bộ phim, chiếu tốc độ rất nhanh lướt quatrước mắt tôi
Lần đầu tiên gặp mặt, gương mặt Ôn Phủ Mịch dưới ánhmặt trời thật tươi sáng, không hề nhiễm một hạt bụi nhỏ
Khi nghe tôi nói phải thông cúc hoa của thầy vật lý,Ôn Phủ Mịch cười giống như hạt sương tràn ra dưới ánh mặt trời
Ngồi giữa ghế lô của KTV, trên mặt Ôn Phủ Mịch là mộtnụ cười thản nhiên, nói hắn không thể chịu thiệt thòi, sau đó hôn tôi
Ôn Phủ Mịch mà mỗi buổi sáng đều ngồi xe đến nhà tôi,trong tay cầm bữa sáng nóng hổi, im lặng đứng ở dưới lầu chờ tôi chuẩn bị tốtrồi mới xuống gặp.
Ôn Phủ Mịch, trong mùa hè năm đó, thân thể trần trụiche phủ một tầng mồ hôi, ở dưới ánh sáng phản xạ màu vàng kim của ánh mặt trời dùngda thịt nóng hổi dán chặt vào tôi.
Ôn Phủ Mịch, lôi kéo tôi nói, Thực Sắc, chúng ta làmhòa đi
Một Ôn Phủ Mịch dùng đôi tay run rẩy ôm lấy tôi, nói,Thực Sắc, ngươi đừng như vậy, ta sai lầm rồi, ta không nên đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918951/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.