Tôi không chịu nổi loại tra tấn điên cuồng này, ý niệmđầu tiên xuất hiện trong đầu chính là chạy trốn.
Trốn đi thật xa.
Không chỉ là chân trời góc bể, Hàn Thực Sắc tôi muốntrốn đến tận dãy ngân hà.
Nhưng vì vậy mà tôi phải trả giá thê thảm.
Lần đầu, tôi lợi dụng đêm khuya, cầm hành lý đã lặnglẽ chuẩn bị tốt ban ngày, cong lưng, kiễng chân, từng bước nhẹ nhàng đi tớicửa.
Năm mét, bốn mét, ba mét, hai mét, một mét.... Ngaykhi tôi mở cửa ra, ngay khi nhìn thấy ánh sáng đem khu vườn hạnh phúc của tôitrở về thì cổ áo tôi bỗng nhiên bị kéo căng.
Quay đầu, tôi nhìn thấy ánh mắt sáng lấp lánh củaThịnh hồ ly trong bóng đêm.
"Trễ vậy rồi còn muốn đi đâu?" Thịnh hồ lyhỏi.
"Hắc hắc...." tôi nhìn hắn cười ngây ngô.
"Không nói phải không?" Thịnh hồ ly tườicười trong bóng tối, càng thêm đẹp đẽ: "Hàn Thực Sắc, ta có biện pháp bắtngươi phải nói."
Sau đó tôi bị kéo về giường, OOXX cả một đêm.
Ngày hôm sau chỉ có thể xin bệnh viện cho nghỉ phép.Nguyên nhân là chân mềm nhũn không thể đứng lên.
Toàn bộ tiền thưởng tháng này của tôi, cứ như vậy tanthành bọt nước.
Cách mạng chưa thành công, đồng chí Hàn Thực Sắc vẫncần cố gắng.
Lần thứ hai, tôi lưu tâm kỹ hơn. Bởi mỗi đêm trước khingủ, Thịnh hồ ly đều bắt tôi uống sữa với hắn, nói như vậy có lợi cho sức khỏe.
Tôi đối với chuyện này chỉ khịt mũi cười nhạt, lãngphí, chúng tôi đều đã tay chân già cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-thuc-sac/1918921/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.