Phỏng chừng thanh âm trẻ con của tôi không có mất hồnnhư của người ta trong tivi, cái này cũng khó trách, bản lậu sao có thể lợi hạinhư bản chính cơ chứ?
Vì thế tôi lại hít thở thật sâu, quyết định làm lạimột lần nữa.
"Hằng Nguyên Tường. Chuột chuột chuột. HằngNguyên Tường. Trâu trâu trâu. Hằng Nguyên Tường. Hổ hổ hổ. Hằng Nguyên Tường.Thỏ thỏ thỏ. Hằng Nguyên Tường.......A".
Đang lúc tôi đọc Hằng Nguyên Tường hăng say, Thịnh hồly đem móng vuốt bịt miệng của tôi lại.
Hắn nhìn tôi, nở nụ cười mềm mại mà vô hại. Nhưng ánhmắt này bắt đầu thoáng lên ánh sáng hung tợn của dã thú: "Đừng phí công vôích nữa, hôm nay ngươi trốn không thoát đâu"
Tôi gật gật đầu, ý tứ chính là, lão thái, ngươi nóikhông sai, ta đều nghe lời ngươi, chỉ cần ngươi không làm hại ta, ta cam tâmtình nguyện cho ngươi đè.
Hắn tựa như hiểu được tâm linh cảm ứng của tôi, mỉmcười buông tay ra
Tôi lập tức hô to: "Cứu mạng! Cưỡng gian a! Mauđến xem hiện trường AV! Đến muộn sẽ không có! Tới sớm còn được tặng thêm hạtdưa đậu phộng."
Thịnh hồ ly không chút hoang mang, không chút vội vàngnói: "Nhắc nhở ngươi một câu, phòng bệnh này cách âm"
Thì ra sớm đã có chuẩn bị, trán tôi bắt đầu mồ hôilạnh chảy ròng ròng như những con sâu.
"Ngươi muốn thế nào" tôi hỏi.
"Đè ngươi, muốn ngươi, làm thịt ngươi."Thịnh hồ ly lời ít ý nhiều nói
"Hừ, cho dù ngươi có chiếm được con người ta.Cũng không chiếm được trái tim ta." Tôi hóa thân thành người con gái giữgìn trinh tiết, thà chết chứ không chịu nhục.
"Không sao cả, cũng chỉ cần con người ngươithôi" Thịnh hồ ly mắt thú âm u
Tôi tức giận đến huyệt thái dương giật giật: "Vìsao không giống với lời thoại trong phim truyền hình?"
"Bởi vì." Thịnh hồ ly cúi người xuống, trênkhuôn mặt đường nét rõ ràng kia có tia sáng giảo hoạt mà mềm mại: "Chúngta làm súng thật đạn thật"
Tôi càng ngày càng cảm thấy được sự tình bắt đầu lệchkhỏi quỹ đạo tôi dự đoán.
Vì vậy, khôi phục lại vẻ đứng đắn, nói: "Thịnh DuKiệt, mau thả ta ra"
Trong mắt Thịnh hồ ly có loại ý cười đặt biệt, hắnnói: "Ngươi tưởng rằng có khả năng sao?"
Tôi nuốt nước miếng, nói: "Ta chịu thua, ta xinthề, sau này cũng sẽ không chọc đến ngươi nữa. Được rồi, trò chơi đến đây kếtthúc."
Khóe miệng Thịnh hồ ly khẽ nhếch lên, lóe ra tia sángthanh lệ, trông thật đẹp
Mỗi một từ hắn nói ra đều giống như một viên trân châubao bọc sáng bóng, nhẵn mịn, lóa mắt: "Ta chưa bao giờ cho rằng đây là tròchơi"
Da thịt toàn thân tôi, bởi vì lời hắn nói, bắt đầu corút, bắt đầu có chút khó chịu.
Tôi bắt đầu sốt ruột, trừng mắt nhìn hắn nói:"Mau thả ta ra! bình thường chẳng qua là đùa với ngươi một chút, đừngtưởng thật nha."
Thịnh hồ ly híp mắt, cái loại nhàn nhã này, cái loạitự đắc này, giống như là tôi là con dê béo đã bị hắn nắm trong tay.
"Thật đáng tiếc" hắn nói: "Ta là tưởngthật"
Nghe vậy, đầu óc tôi giống như bị người ta quất chomột gậy, quấy đảo không ngừng, lúc đỏ lúc trắng, trước mắt trở thành một mảnhhỗn độn.
Rốt cuộc phải thế nào mới là tốt!
Thịnh hồ ly đối với tôi như vậy dường như một nửa vìbáo thù, một nửa vì adrenaline tăng vọt
Như vậy, phải cùng hắn tình một đêm sao?
Đương nhiên, lựa chọn cũng không phải là một chuyệnrất khó chấp nhận.
Dù sao bộ dạng của Thịnh hồ ly cũng là vô cùng đoanchính. Chẳng qua miệng hơi đáng đánh một chút, nhưng chắc là lúc làm vận độngtrên giường, hắn chắc cũng không nói những lời mất hứng đâu.
Nhưng tôi thì sao?
Tôi cố gắng nghĩ cho rõ tình cảm của chính mình.
Kể từ khi chia tay với Ôn Phủ Mịch, tôi cũng không cóquen bạn trai nữa.
Trên miệng tuy nói là thà thiếu chứ không quen bừa,hoặc là do học hành công tác bận rộn, không có hơi đâu đi kiếm đàn ông.
Nhưng mà mỗi một tế bào trong cơ thể đều biết được,tôi đang trốn tránh.
Hoặc là nói, tôi đang chờ đợi.
Cũng có lẽ sẽ có một ngày, Ôn Phủ Mịch thật sự từ Mỹbay về, đến gõ cửa nhà tôi, nói, Thực Sắc, người ta yêu nhất chính là ngươi,chúng ta bắt đầu lại có được không?
Cái suy nghĩ này tuy rất không có chí khí, nhưng bảnthân tôi chính là một người rất không có chí khí mà.
Đối với Ôn Phủ Mịch, có lẽ cả đời cũng không thể quênđược.
Có thể, hắn ta sẽ không quay trở về nữa.
Hoặc là có trở về, thì bên cạnh cũng đã có người khácrồi.
Cũng đúng thôi, tình yêu lúc mười mấy tuổi, có thểthành thật không?
Hoặc là, chỉ có một mình tôi còn đang tưởng nhớ đếnphần tình cảm đã chết non kia.
Mà thân thể, trống rỗng lâu nay, cũng cần phải có nhucầu rồi.
Nếu vậy, có phải là nên đem Thịnh hồ ly làm búp bê bơmhơi, phục vụ lẫn nhau, cùng nhau phóng thích một hồi kích tình hay không?
Đang lúc tôi gắng sức suy nghĩ, đột nhiên cảm giácthấy lồng ngực một trận lạnh lẽo.
Cúi đầu xuống nhìn, phát hiện không biết từ lúc nào,Thịnh hồ ly đã cởi áo ngoài của tôi, bây giờ, hai cái đồi của tôi, chỉ còn đượcbra tỷ tỷ bảo vệ.
Lại nhìn lên Thịnh hồ ly, đôi mắt thanh tú đẹp đẽ củahắn, có một đám lửa nhỏ đang kín đáo chuyển động.
Trái tim tôi, nhất thời thình thịch thình thịch bắtđầu học Hà Văn Na[1] nhảybạt nhún.
“Ngươi làm gì vậy?” Đại não đang thiếu khí của tôi chỉcó thể hỏi được vấn đề ngu ngốc như vậy thôi.
Ánh mắt của Thịnh hồ ly, giống như viên ngọc thạch màuđen u ám hoa lệ nhất, giờ phút này, ở đáy mắt tràn đầy ánh sáng tươi đẹp thầnbí: “Mấy hôm trước chẳng phải ngươi đã nói, ngực ngươi bơm silicon sao? Vậythì, để ta kiểm tra xem thế nào.”
Tôi muốn đưa tay che ngực, tiếc là hai tay đều bị hắnbắt lấy, đặt ở trên đỉnh đầu.
Không có biện pháp, tôi chỉ có thể kêu to: "Khôngcó, không có, hai cái đồi của ta chính là hàng thật giá thật, không lừa già gạttrẻ, là sản phẩm không bị kiểm tra bởi cục chất lượng quốc gia đâu.”
Hắn cười như gió xuân bừng tỉnh, nói: "Nếu đã làthật, ta càng muốn sờ một chút."
Tôi hít một ngụm khí lạnh, nhìn thấy tay hắn chậm rãichậm rãi tới gần ngực của tôi.
Nếu như là bình thường mà nói, thì lúc này hẳn là phảicó người xông vào.
Người tới có thể là lão viện trưởng, sau khi mở cửara, ông run lên một chút, tiếp theo, một tia sáng lướt qua mắt kính, sau đó ôngta làm một tư thế thắng lợi với tôi, ý tứ là: Đồng chí Hàn Thực Sắc, sắc giớicủa ngươi làm không tệ nha, phải tranh thủ tiến hành mỹ nhân kế đến cùng, sauđó ông lui ra.
Vì vậy, Thịnh hồ ly sẽ không còn hứng thú, chỉ có thểđem tôi thả ra.
Người tới cũng có thể là một đôi nam nữ đang chuẩn bịđến đây OOXX, hoặc là một đôi nam nam, sau khi mở cửa, nhìn thấy chúng tôi,liền run lên một chút, tiếp theo nói, thật ngại quá, ở đây là phòng 135 chúngtôi giữ chỗ trước rồi.
Bởi vậy, Thịnh hồ ly sẽ không còn hứng thú chỉ có thểđem tôi thả ra.
Người tới có thể là bạn Đồng Diêu sắp xuất viện, saukhi mở cửa ra, hắn cầm camera, học theo Edison[2], táchtách chụp hơn 100 kiểu, tiếp theo hướng cửa mà chạy, ra ngoài phát tán ảnhchụp.
Bởi vậy, Thịnh hồ ly sẽ không còn hứng thú, chỉ có thểthả tôi ra.
Thế nhưng, tưởng tượng lúc nào cũng là đẹp đẽ a.
Không có ai đến, cho nên, thịnh hồ ly đưa tay chạm vàohai cái bánh bao của tôi.
Ngón tay của hắn, thon dài, trắng nõn, khớp xương rõràng cứ như vậy di chuyển ở trên ngực của tôi.
Nếu nói theo những quyển sách 3 hào rẻ tiền thì chínhlà: "Đi khắp muôn sông nghìn núi."
Ngón tay hắn mát lạnh. Đầu tiên là ở giữa hai đồi núicủa tôi, di chuyển qua lại.
Tiếp theo, nó từ từ đi lên đồi núi, nhẹ nhàng, trênbánh bao trắng noãn có của tôi thực hiện một động tác dừng lại gợi cảm.
Cái dừng lại này, từ nơi dừng lại của hắn, dần dầnthay đổi vị trí, mang theo vết tích dụ hoặc, từ từ dạo chơi.
Đầu ngón tay dài sạch sẽ, phảng phất như mang theodòng điện, ở trên da tôi làm dấy lên từng trận run rẩy.
Các đầu ngón tay trắng lạnh dọc theo đường ren của nộiy màu đen chuyển động, giống như muốn đi vào thật sâu, thám thính vuốt ve tấtcả những nơi mẫn cảm, nhưng mỗi lần đều là một loại thăm dò đầy dụ hoặc.
Những đường vân thần bí ở lòng bàn tay hắn, ấn lêntrên da thịt bóng loáng, nóng rực như đang khắc dấu lên.
Yết hầu của tôi bắt đầu khô khốc.
Bỗng nhiên Thịnh hồ ly cúi người xuống hôn lên ngựccủa tôi.
Môi của hắn, mỏng mà nóng, tôi tựa như cảm thấy được ởdưới môi máu đang chuyển động.
Đôi môi nóng bỏng đó ở trên cổ của tôi du ngoạn, mangtheo tình dục dày đặc.
Sau đó, đôi môi nóng bỏng ướt át kia hôn lên xươngquai xanh của tôi, cùng lúc vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm.
Tiếp theo, mang theo độ nóng đầy khoái cảm đó, chậmrãi trượt xuống ngực của tôi, đi theo con đường mà vừa rồi ngón tay mới lướtqua
Tôi không tự chủ được mà nâng người dậy, đó là tư thếđang tác cầu.
Môi của hắn cuối cùng cách bra ngậm lấy nụ hoa củatôi.
Tuy rằng ngăn cách bởi lớp vải, nhưng nhiệt độ này,lại liên tục không ngừng mà truyền đến, tiến vào cơ thể của tôi.
Nước ở trong miệng làm ẩm ướt lớp vải mỏng, mơ hồ hiệnra màu da bị kích thích tình dục, mà nụ hoa dưới sự khiêu khích của lưỡi hắntản ra xuân sắc vô tận.
Hô hấp của tôi bắt đầu trở nên dồn dập, ánh mắt cũngcó một chút mơ màng.
Trong cơ thể cũng bắt đầu có khát vọng.
Cả thân mình mềm mại như nước, chịu hết sức nặng cơthể hắn.
Thịnh hồ ly chậm rãi buông tay của tôi.
Bởi vì giờ phút này, tôi đã không còn có thể phảnkháng nữa.
Môi của hắn hôn lên ngực tôi.
Mà tay của hắn dọc theo bụng tôi từ từ đi lên, cuối cùngđến phía dưới áo bra của tôi.
Không báo trước, hắn bỗng nhiên đẩy áo bra lên.
Bộ ngực tròn của tôi hoàn toàn hiện ra trong khôngkhí.
Không còn ngăn cách, môi của hắn rất nhanh đi đến nụhoa mẫn cảm trên ngực tôi, ngậm lấy.
Kích thích bất ngờ xảy ra làm cho cả người tôi runlên.
Ngực tròn của tôi, bị hắn ngậm ở trong miệng, mà lưỡicủa hắn rất có quy luật trêu chọc nụ hoa hồng nhạt, nhẹ nhàng mà mút vào, dâydưa không dứt.
Đầu lưỡi kia hơi hơi cọ xát, dọc theo hình dáng nụ hoacủa tôi vẽ vòng tròn, lưu lại sự ấm áp, cùng dấu vết ẩm ướt.
Từng chút từng chút một, tư thế thật mê hoặc.
Cơ thể của tôi bắt đầu run rẩy, bắt đầu phát sốt, tìnhdục cũng bắt đầu tăng vọt.
Tay hắn, không muốn bên trọng bên khinh, cũng đưa tayxoa ngực bên kia.
Ngón tay như mang theo điện kích thích nụ hồng nhạt,thẳng đến khi hai nụ hoa dựng đứng lên.
Ngực tròn của tôi, bị nắm trong tay hắn, bị giữ trongmiệng hắn.
Tình dục trở nên hung hăng, mất đi khống chế, trởthành ngọn lửa lớn cháy lan ra đồng cỏ.
Trong mắt tôi xuất hiện ánh nước.
Mà hai tay trắng nõn của tôi cũng đã choàng lên chiếccổ bóng loáng ưu nhã của hắn, bắt đầu lẻn vào trong mái tóc đen như mực có mùihương thoang thoảng của hắn.
Tóc ngắn quấn quanh đầu ngón tay của tôi, không biếtlà ai quấn quanh ai.
Tay hắn lại không an phận bắt đầu di chuyển trên ngườitôi.
Ở trên đùi tôi nhẹ nhàng chuyển động, chậm rãi đi đếnphía trên đùi, ở nơi da thịt mỏng manh mẫn cảm lưu luyến tàn sát bừa bãi.
Cuối cùng, cách lớp vải, xoa nơi tư mật của tôi, nhẹnhàng mà trêu chọc.
Dưới hạ thể mẫn cảm bỗng nhiên truyền đến khoái cảmhỗn hợp của sự sung sướng cùng khó chịu, điên cuồng mà cắn nuốt toàn bộ lý trícủa tôi.
Dưới sự kích thích mãnh liệt như chất độc ăn vào xươngcốt, lấp đầy toàn thân tôi, làm cho tôi hưng phấn cũng làm cho tôi run sợ.
Tôi bắt đầu trốn tránh, răng cắn chặt môi dưới, lạinhư trước không kiềm chế được mà rên rỉ từng trận.
Tay hắn tiếp tục vỗ về chơi đùa, ngón tay kia hơilạnh, làm sản sinh ra ái dịch trong suốt, ẩm ướt lớp vải, tạo thành khung cảnhhỗn loạn.
Bị tình dục tập kích không chỉ mình tôi, mà thân thểhắn, cũng bắt đầu trở nên cực nóng, mà tiểu hồ ly kia cũng bắt đầu đứng thẳng.
Hắn bỗng nhiên đem môi ghé vào bên tai tôi, dùng âmthanh khêu gợi mà nói: "Như vậy, màn dạo đầu đến đây là dừng được rồiđi."
Nói xong, hắn tại nơi đó bắt đầu cởi quần lót của tôira.
Hạ thân của tôi bắt đầu một trận lạnh lẽo, nhưng ngaysau đó, một vật thật lớn cực nóng nhẹ nhàng tiếp xúc cùng lúc chuẩn bị đi vào.
Tôi mở to đôi mắt tràn đầy tình dục, trong nháy mắt,cả người máu như bị rút đi, một giọt cũng không còn, cả người lạnh đến phátrun.
Tôi dường như nhìn thấy một thiếu niên đẹp trai cógương mặt lạnh lùng.
Gương mặt người thiếu niên ấy cho tôi nhiều vui sướngcùng chua xót.
Trong lòng tôi vẫn nhớ rõ khuôn mặt của Ôn Phủ Mịch.
Thân thể tôi trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.
Thịnh Du Kiệt tựa hồ đã nhận ra tôi có điểm khôngthích hợp, thanh âm của hắn tại giờ phút này, bị nhuốm dục vọng trở nên khànkhàn: "Có vấn đề gì sao?"
Tại thời khắc đó, Ôn Phủ Mịch biến mất.
Trước mắt tôi chỉ còn Thịnh Du Kiệt.
Đồng thời cũng hiểu rõ tôi làm không được.
Vì thế, tôi đẩy hắn ngã. Tiếp theo rất nhanh mà mặcquần áo, chuẩn bị thoát khỏi hiện trường.
Nhưng Thịnh hồ ly là tên đã lên cung không thể khôngbắn.
Hắn lôi tôi đang muốn xuống giường trở vào lòng hắn,con mắt lộ ra một tia nguy hiểm: "Hàn Thực Sắc, ngươi cho là ở trong thờiđiểm hiện tại, ta có thể cho ngươi trốn thoát hay sao?"
Tôi cảm thấy hổ thẹn, chỉ có thể cười lấy lòng:"Thịnh hồ ly, không, bác sĩ Thịnh thật sự là ngượng ngùng ta đột nhiên nhớra trong nhà có việc gấp không bằng chúng ta lần khác hãy làm đi"
Thịnh hồ ly trên mặt nở ra một nụ cười ý vị thâmtrường bình tĩnh đồng thời mang theo mùi vị huyết tinh, nói: "Không đượcdễ dàng trêu chọc nam nhân, đặc biệt là nam nhân dục hỏa đang thiêu đốt"
Trong lòng tôi xoắn một cái, hiểu được kiếp nạn lầnnày không thể chaỵ thoát.
Lúc ấy, tôi đang nằm nghiêng.
Mà cái gốc rễ hồ ly của hắn đang giương cánh bay caokề sát trên má tôi.
Tôi nhắm mắt lại yên lặng nhẩm một câu: Hồ ly coi nhưđời này ta mắc nợ người đi.
Sau một lúc âm thầm xin lỗi xong, tôi đột nhiên"Oa" một tiếng, mở miệng thật to, lộ ra hàm răng trắng, nhằm ngay cáikia của Thịnh hồ ly mà cắn.
Thịnh hồ ly hít một ngụm khí, thân hình mạnh mẽ runlên.
Bị kinh sợ, tiểu đệ đệ đang chuẩn bị thể hiện hùngphong bị sự hù dọa của tôi rụt trở về.
Mà Thịnh hồ ly cũng giống như tượng gỗ bất động, trởnên cứng ngắc.
Tôi thoải mái mà giãy thoát khỏi cái ôm của hắn, sửasang lại quần áo cùng đầu tóc, hắng hắng cổ họng, nhỏ giọng nói: "Hiện tạingươi đã không còn dục hỏa đốt người, cho nên ta có thể đi rồi, ừm, không cầncảm tạ ta, tạm biệt".
Nói xong, chạy nhanh ra mở cửa, nhanh như chớp mà chạytrốn.
[1]Hà Vân Na (19/01/1989) người Phúc Kiến, là vận động viên nhảy bạt nhún củaTrung Quốc, đạt giải quán quân nhảy bạt ở Olympic 2008 Beijing.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]