(*) thế chém cạnh tay trong Karatedo
EDITOR: NIỆM
BETA: MIÊN
NGUỒN EDIT: KHỞI PHONG DIỆP VŨ
sat thu - a đông
Ân Húc Đông đi vào liền nhìn thấy Tần Khả Tuyên đang ngồi ở trước bàn đọc sách, đây còn là người sao? Rạng sáng đi luyện công cũng đã đành, giờ trời còn chưa sáng, đã bắt đầu học tập rồi?
Vừa cúi xuống nhìn thấy quyển sách trên tay Tần Khả Tuyên, thiếu chút nữa té xỉu, cậu co rúm mặt, “Sư phụ à, ngài tính ôn lại cái cũ mà biết cái mới*?”
*Trích từ câu nói “Ôn cố nhi tri tân, khả dĩ vi sư hĩ.” của Khổng Tử, ý là ôn lại cái cũ mà biết cái mới, là có thể làm thầy rồi.
“Cậu đã không còn là đồ đệ của tôi.”
Ân Húc Đông vuốt lại mặt, quyết định bỏ qua quyển sách giáo khoa Ngữ Văn bậc tiểu học năm nhất trong tay của Tần Khả Tuyên. “Tần Khả Tuyên! Cô không thể như vậy! Cô rõ ràng đã đồng ý yêu cầu dạy tôi rồi mà! Tại sao lại có thể chỉ bởi vì tôi đánh rắm một cái đã khai trừ tôi ra khỏi môn phái?! Không phải đã nói là tôi dạy cô học, cô sẽ dạy tôi võ công sao?!
Tần Khả Tuyên nghe được cái chữ “rắm” đó, ngón tay liền không nhịn được bóp bóp, thật muốn bóp chết cái tên khốn trước mắt này…
Ân Húc Đông tiếp tục dẫn dắt khéo từng bước, “Cô thử nghĩ xem, cô ăn ngũ cốc, nào có không đánh rắm chứ? Cô cũng đánh rắm mà đúng không? Vậy thì đúng rồi, chúng ta đều là người, đánh rắm đó là chuyện bình thường nhất, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-sat-thu/174205/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.