EDIT: NIỆM
NGUỒN: KHỞI PHONG DIỆP VŨst111
Khi Ân Húc Đông cùng với con chó ngốc chạy vào con hẻm nhỏ mờ tối đó, đúng thật là nhìn thấy Tần Khả Tuyên đang giẫm chân lên một đám “xác chết”, còn khom người đi lục soát “xác”, trong tay cầm một xấp tiền mặt, bên chân nằm mấy cái ví đã bị mở ra vét sạch tiền.
Ân Húc Đông ngồi xổm xuống kiểm tra “thi thể” một cái xác nhận mọi người vẫn còn sống, mới nổi giận mắng: “Tao không phải đã nói không được đánh nhau với em ấy rồi sao?!”
Các “xác chết” oan ức chết rồi, bọn họ chưa từng đánh nhau nha! Từ đầu đến cuối cũng chưa động tới một ngón tay được chưa?!
Con chó ngốc Khả Khả vui mừng đối với Tần Khả Tuyên đã lâu không gặp vẫy đuôi liếm cô vô cùng thân thiết, Tần Khả Tuyên đem ví tiền cuối cùng vứt xuống trên mặt đất, đối với Ân Húc Đông nói: “Cậu cũng là bạn của Ân Húc Đông? Lấy ví tiền ra.”
Đám người thân bị thương “nặng” khó có được tâm tình tốt rầm rì cười trộm, Ân Húc Đông ngửa đầu bốn mươi lăm độ rơi lệ đầy mặt, hóa thân làm sói gào rú liên tục, đấm ngực giậm chân nói: “Mẹ nó anh chính là Ân Húc Đông nè!”
Tần Khả Tuyên sắc mặt cổ quái nhìn chằm chằm gương mặt của Ân Húc Đông cả buổi, mới tò mò hỏi: “Cậu bị trúng độc?” Cậu ta chọc tới người nào, sao lại bị người hạ độc?
Đám người nằm trên mặt đất cũng không nhịn được nữa, mặc kệ thân thể họ có đau hay không, không cười sẽ nghẹn chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-sat-thu/1615938/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.