Tống Dụ nắm lấy tay ta, xoa xoa lòng bàn tay, rồi dẫn dắt đi xuống...
Rõ ràng là những động tĩnh nhỏ nhặt, nhưng lại lọt hết vào tai ta.
Ta thì thầm như tiếng muỗi: "Bị người khác phát hiện, cả ta và ngươi đều sẽ bay đầu."
Tống Dụ quay đầu nhìn ta, im lặng một lúc.
Ta nghĩ hắn có điều quan trọng muốn nói, liền ghé tai vào môi hắn.
Ai ngờ hắn thốt ra hai từ từ sâu trong cổ họng: "Nhanh lên."
Sự im lặng của ta thật là vang dội.
Có lẽ lúc này, cả chín mươi mốt tộc cũng không sao cả.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, hoàng thượng phát hiện ra mình đã đổi vị trí.
Tống Dụ nói: "Bệ hạ, người cứ chèn ép ta, đẩy ta xuống đất, sau đó ta bò lên giữa."
Hoàng thượng tất nhiên không so đo với hắn.
Ta lúc này chỉ mong Duyệt phi sớm trở về.
Chờ nàng ta về, ta sợ nàng ta không theo kịp tình tiết, thậm chí sẽ g.i.ế.c Tống Dụ.
20.
Tống Dụ và ta cùng bước đi trên đường.
"Nương nương, khi muội muội mang thuốc giả c.h.ế.t trở về cung, nàng có đi cùng ta không?"
Ta xoa xoa cổ tay: "Đứa trẻ trong bụng ta chưa sinh ra."
Tống Dụ nói: "Ta có thể nuôi. Ta cũng không quan tâm là của ai."
Nhưng ta dường như biết đứa trẻ là của ai rồi.
Phía trước là Thượng tứ viện, nơi chuyên nuôi ngựa.
Ta và Tống Dụ đứng ở bên đình nhìn ngựa.
Anan
Không xa trong chuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-phi-tan-luoi-bieng-nhat-hau-cung/3631090/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.