Hà Tiểu Duệ cuối cùng cũng không dọn đi, bởi vì không có phòng nào đồng ý nhận cô ấy. Nếu phải dọn ra ngoài thì với khả năng của Tiểu Duệ càng không thuê nổi phòng.
Cô ấy tiếp tục ở lại phòng 2406 trong ký túc xá.
Ôn Á Nam và mấy người khác cũng bắt đầu bắt n.ạ.t Tiểu Duệ.
Những trò bắt n.ạ.t đã in sâu trong tâm trí tôi ngày qua ngày, cực kỳ rõ ràng.
Ta còn nhớ rõ buổi sáng khi rời giường, sẽ thấy trong ly nước của Tiểu Duệ đầy bọt. Đó là nước miếng của Ôn Á Nam.
Ta còn nhớ rõ Quách Oanh Oanh, Lưu Linh Linh đem thức ăn thừa đổ lên giường của Tiểu Duệ.
Quách Oanh Oanh vừa đổ vừa nói: "Rác rưởi thì phải đổ vào bãi rác."
Tôi vẫn nhớ, nửa đêm bọn họ kéo Tiểu Duệ ra khỏi giường và khóa cửa phòng lại. Tiểu Duệ mặc quần áo ngủ ở bên ngoài cả đêm không được vào.
Tôi không biết cô ấy làm thế nào để vượt qua điều này. Tôi rất muốn giúp cô ấy và cố gắng khuyên bọn người Ôn Á Nam hãy bỏ qua chuyện đó, nhưng tôi đã sợ hãi.
Tôi sợ mấy người họ sẽ quay sang bắt n.ạ.t tôi.
Tôi đã cố gắng nói với hiệu trưởng một cách lặng lẽ.
Nhưng ai lại muốn quản mấy chuyện này cơ chứ? Không phải đã có giáo viên chủ nhiệm rồi sao? Hiệu trưởng tỏ thái độ thờ ơ thấy rõ.
Một người nổi tiếng trên mạng xã hội, một người là con ông cháu cha, một trưởng phòng nghe nói giáo viên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nuu-ho-loc-thi/2746708/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.