Sau khi tốt nghiệp, tôi vào làm cho một công ty tư nhân, vì không kỳ vọng vào tình yêu nên tôi tập trung cho sự nghiệp. Sau vài năm, tôi cũng đạt được một số thành công nhất định.
Hôm nay là ngày kỷ niệm năm năm ngày chúng ta ra trường. Tôi nghĩ đến những người bạn học cũ ở ký túc xá 2406 nên gọi họ đến nhà tôi để ôn lại chuyện xưa.
Ngoại trừ Tiểu Duệ, bốn người còn lại đều có tên trong danh sách mời của tôi.
Cũng may mà tôi sống không tệ lắm, nên bọn họ đều nể mặt mà đến.
Để chuẩn bị cho buổi tiệc này, tôi đã nấu một bàn đầy các món ăn.
Quách Oanh Oanh và Lưu Linh Linh có vẻ xinh đẹp hơn rất nhiều.
Uông Phương dựa vào các mối quan hệ của mình mà tiếp tục học lên và trở thành trợ giảng, trong khi Ôn Á Nam thì vào một công ty nước ngoài.
Tôi nâng ly, chúng mừng thành tựu của họ, cũng nói đôi lời về Tiểu Duệ, người không có mặt hôm nay.
Tôi vui vẻ nói về việc Tiểu Duệ đã trêu chọc từng người một trong mấy năm đó và hỏi họ rằng làm thế nào mà Tiểu Duệ lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy? Ha ha ha ha.
Họ không nói gì, nhưng nhìn tôi với vẻ mặt rất nặng nề.
Một lúc lâu sau, Uông Phương lên tiếng.
Cô ta nói: "Lệ Lệ, cậu đang nói nhăng cuội gì thế? Tiểu Duệ đã c.h.ế.t từ lâu rồi mà."
C.h.ế.t?
Tiểu Duệ đã c.h.ế.t? Thật là một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nuu-ho-loc-thi/2746697/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.