"Anh Mạc anh làm vậy là có ý gì hả? Chúng ta... chúng ta chưa có kết hôn mà?" 
Chưa kết hôn mà ngủ chung một giường, cô không chấp nhận hình thức sống thử này đâu! 
Mạc Tử Dương định sẽ không ngó ngàng gì tới người phụ nữ này, nhưng mà hình như cô ta bị mất trí thật. Hắn nhìn phản ứng của cô cũng không giống giả vờ, còn dùng tay che ngực phòng bị hắn, không thử nhớ lại lúc trước cô chỉ hận không thể đem ngực đập vào mặt hắn nữa là... 
"Cô Tiêu phiền cô nhớ lại ai là người tới chiếm phòng của tôi. Đây là phòng của tôi, giường của tôi, không phải của cô." Hắn bình tĩnh thốt ra từng câu chữ. 
"Nhưng mà..." Nói vậy cô phải ngủ chung với Mạc Tử Dương sao, không thể nào. 
"Nhưng mà... Tôi mặc kệ đấy, hiện tại tôi không nhớ cái gì hết. Anh cút xuống giường đi." 
Cô dùng chân đá hắn, cô sẽ không ngủ cùng hắn. Mà cái người này như là một bức tượng gỗ, cô đá mấy cái cũng không xê dịch chút xíu nào. 
"Anh Mạc nam nữ thụ thụ bất thân. Anh đi phòng khác ở đi." 
"Không thích, cô sợ thì ngủ dưới đất đi." Hắn kéo chăn nằm xuống giường, không mảy may quan tâm tới cô. 
"Vậy tôi đi phòng khác." 
Tiêu Ngữ Lam đi ra ngoài, cô đi là được chứ gì. 
Ra khỏi cửa một người phụ nữ trung niên ngăn cô lại ngay, bà ấy ăn mặc lịch sự, nếu cô đoán không sai chính là quản gia của cái nhà này. 
Bà chặn cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614286/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.