Buổi tối đó vẫn là Tiêu Ngữ Lam chọn ngủ dưới sàn nhà. Lúc Mạc Tử Dương tắm rửa xong đi ra thì nhìn thấy vị hôn thê của mình đang trải chăn dưới sàn nằm co ro cúm rúm. Hắn vốn định sẽ không quan tâm tới người phụ nữ này, nhưng mà nể tình hôm nay cô ngoan ngoãn làm cho bà nội hắn vui vẻ nên hắn sẽ phá lệ.
"Lên giường mà ngủ."
Tiêu Ngữ Lam còn chưa tắm rửa, nghe hắn nói xong liền muốn đi tắm rửa nhanh một chút. Tốt nhất là nên ngủ luôn trong nhà tắm thì tốt.
"Còn nước nóng chứ ạ, tôi phải tranh thủ đi tắm mới được."
Cô đi lướt qua Mạc Tử Dương, vừa thở phào vì tránh được một kiếp nạn thì bị người nào đó bắt lấy cánh tay kéo lại. Hắn nắm khủy tay cô, bằng chất giọng lạnh nhạt, đôi mắt sâu hun hút không đáy nhìn cô mà nói:"Tôi bảo cô lên giường ngủ, hay là cô muốn tôi bế cô lên thì mới chịu?"
"KHÔNG CẦN!!!"
Tiêu Ngữ Lam lập tức đem chăn dưới đất để lên giường. Cô có chân tự đi, không cần Mạc Tử Dương bế lên đâu.
"Anh Mạc tôi tự lên được rồi."
"Xem ra vị hôn thê của tôi tay chân vẫn còn khoẻ mạnh nhỉ, vậy tốt."
Nói xong hắn thong thả rời khỏi phòng ngủ.
Tiêu Ngữ Lam làm mặt quỷ với gáy của hắn, cô còn trẻ như vậy dĩ nhiên là tay chân khoẻ mạnh rồi, hừ.
Mạc Tử Dương làm việc muộn, gần một giờ sáng mới trở lại phòng ngủ. Lúc hắn vào phòng, vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614282/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.