Tô Hoài lần đầu rơi vào tình cảnh này, bây giờ thân làm bác sĩ nhưng cốt là trai bao. Chỉ cần người phụ nữ đó muốn là có thể gọi anh bất cứ lúc nào, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được vì sao anh phải làm như thế.
Ngay từ đầu Alice đã không tìm anh để đợi anh báo ơn thì thôi đi, giờ anh tự vác mặt tới. Người ta đòi anh báo ơn, anh cũng không thể nào nói không!
Tô Hoài ôm đầu vò vò, nữ y tá làm việc bên cạnh mắt chữ A mồm chữ O. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy bác sĩ Tô không tập trung trong giờ làm vã lại còn đăm chiêu suy nghĩ nữa chứ.
*
Bannie ở trong bếp nấu canh bổ cho Mạc Tử Dương, mà lần nào nấu cũng phải nấu hai phần. Hắn dùng thì Tiêu Ân Ân cũng sẽ dùng, cô không thể nào quan tâm vị hôn phu của người ta lộ liễu như vậy được.
Mặc kệ, nấu nhiều hơn thì có làm sao!
“Thư ký Bannie nấu nướng không tệ nha. Mà nhà của chị khi nào thì sửa xong?” Tiêu Ân Ân tỏ ra rất quan tâm cô, sau đó cô ta ôm tay Mạc Tử Dương nhìn hắn nói tiếp:“Bọn em cũng cần thời gian riêng tư để bồi dưỡng tình cảm đấy chị ạ.”
Nụ cười trên môi cô cứng lại, cái đứa trẻ này… Tùy tiện quá.
“Vài hôm thôi, khi nào xong chị sẽ đi.”
Bannie lên phòng đấm vào cái gối, cô tức quá đi mất. Tại sao Tiêu Ân Ân lại dạng dĩ với những động tác thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614172/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.