Mạc Tử Dương kéo vai áo cài lại cúc, hôm nay hắn đi tiêm phòng định kì.
“khoang đã… Lưng bị làm sao thế?”
Tô Hoài nhìn những vết trầy xước trên lưng của hắn hỏi. Nếu như anh đoán không lầm, những dấu vết này là do móng tay cào.
Anh trợn mắt nhìn Mạc Tử Dương, bạn thân của anh bao nhiêu năm “ăn chay” cuối cùng cũng “phá giới” rồi???
“Sao sao, không nghe anh kể gì hết. Mấy lần hả?”
So với Tô Hoài phấn khởi thì hắn hoàn toàn không có cảm xúc hắn đáp:“Bảy lần.”
“Ôi mẹ ơi, nói lại coi. Bảy… Bảy lần á, anh đúng là cái đồ cầm thú.”
Mặt của Mạc Tử Dương đen như đáy nồi, không đáp.
Tô Hoài kéo ghế ngồi xuống, lại tò mò hỏi:“Cái cô hôn thê mười tám tuổi đó không sao chứ? Có cần tôi tới kiểm tra xương khớp không?”
“Không sao.”
“Khoẻ thế cơ à?” Tô Hoài kinh ngạc.
“Không phải làm với hôn thê.”
Tô Hoài nghe xong muốn thổ huyết, anh lập tức hỏi lại ngay là ai.
“Thư ký.” Hắn đáp gọn.
Mắt của anh như sắp rơi ra ngoài rồi, anh nhìn hắn trợn tròng.
“Bannie, cô ta… Vậy… Hai người…” Anh nên nói cái gì đây.
Mạc Tử Dương cài xong cúc áo, hắn có một vài chuyện còn chưa thông suốt.
Hắn nhìn Tô Hoài hỏi:“Làm sao để làm cho thư ký yêu tôi?”
“Gì nữa vậy bạn hiền, ngủ rồi. Cô ta ngủ rồi có nghĩa là thích anh đó.” Tô Hoài phải đả thông tư tưởng của bạn thân mới được, quá ngây thơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614160/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.