“Chuyện xem mắt sao rồi cháu?”
Bà nội điện thoại đến hỏi Mạc Tử Dương.
Hắn suy nghĩ kỹ rồi, nếu như cô không nhớ hắn vậy hắn sẽ khiến cô yêu hắn.
“Bà nội, cô ấy là Bannie, bà biết mà phải không?” Hắn biết đây là do bà nội sắp đặt.
Bên đầu dây kia truyền đến tiếng thở đều, bà nói:“Cháu làm thế nào mà để cô ấy từ chối cháu vậy? Cháu thế này bảo bà làm sao mà giúp đây?”
“Cổ từ chối cháu?” Hắn ngạc nhiên, không phải cô tuyệt tình vậy chứ?
Bà nội nói sau khi xem mắt xong, Bannie đã nói với cha cô là Mạc Tử Dương rất khiếm nhã. Mới gặp đã đòi nắm tay, trông chẳng giống một người đàn ông có thể tin cậy.
Hắn nghe cô nhận xét về hắn, chỉ hận không thể đem cô ra dạy dỗ. Nếu cô là người phụ nữ khác đừng nói là nắm tay, ngay cả ánh mắt hắn cũng thèm liếc qua một cái đâu. Cô còn chê hắn khiếm nhã, ai bảo cô làm cho hắn yêu cô rồi giờ cô lại nói không nhớ chứ.
Hắn nói:“Cháu mặc kệ, cháu muốn cưới cô ấy. Nếu bà thương lượng được thì cưới liền, sau đó tạo em bé cho bà chơi.”
“Ui cái thằng nhóc này, người ta ghét cháu thế mà cháu bảo bà hỏi cưới cho cháu. Còn đem chuyện cháu chắt ra uy hiếp bà đấy hả?”
Mạc Tử Dương hắn không đáp, hắn muốn cưới cô!!!
*
Bannie đứng ở trong nhà vệ sinh, nhìn cái que thử thai hai vạch mà trong lòng không khỏi hoang mang. Cô chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614151/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.