Đêm đến, Bannie đang ngủ thì giật mình tỉnh lại khi có người chạm vào cơ thể mình.
“Bannie anh tự nhiên thấy đau bụng lắm.”
Mạc Tử Dương chui vào trong chăn, ôm ấp cô như thể hai người họ chưa từng tính chuyện ly hôn vậy.
Cô mở đèn ngủ sáng hơn một chút, chưa tỉnh ngủ mà nhướn mắt nhìn hắn. Mặc Tử Dương ôm cô, tư thế giống hệt gấu Koala đang ôm một cái cây.
“Anh đau ở đâu, em gọi bác sĩ tới nha?” Cô muốn xuống giường đi gọi bác sĩ cũng không được, hắn bám cô rất chắc.
Mạc Tử Dương áp mặt lên bụng cô, hắn nói:“Bệnh cũ tái phát thôi, anh uống thuốc rồi. Mà anh sợ nửa đêm anh đau quá không biết gọi ai… Cho nên anh ngủ với em được không, nhân tiện có gì thì em giúp anh?”
Hắn rõ ràng không có đau!
Bannie lườm hắn, đẩy hắn ra nhưng hắn cứ như dính keo không buông. Cô nhéo vào eo hắn nhăn nhó nói:“Anh có buông ra không hả?”
“Anh đau thật đó Bannie, em còn nhéo anh. Em đúng là bà vợ độc ác.”
“Ai là vợ anh?” Cô gỡ tay hắn ra nhưng hắn nhất định không buông.
Hắn còn nói:“Chết! anh bị chuột rút rồi, không nhúc nhích được nữa.”
“Mạc Tử Dương!!!” Cô gào lên, hắn học đâu ra cái thói ăn vạ thế này chứ?
Mạc Tử Dương nhất định không buông, hắn nói:“Anh bị cứng tay thật mà, đợi xíu nữa anh hết cứng tay anh sẽ buông. Em nằm xuống đi, nửa đêm rồi mà, ngủ đi.”
“Anh đừng có nói xạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614095/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.