Sáng hôm sau, hai người vẫn còn đang yên giấc ở trên giường, đám nô tài ở ngoài cửa phòng cứ đứng len lén muốn nhìn thử vào bên trong xem hai người đã dậy chưa.
Bên trong phòng, bầu không khí yên tĩnh vẫn đang tiếp diễn, cho đến khi Tinh Nhi cự quậy quay sang chỗ Minh Ngọc. Nàng chầm chậm mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt nàng là gương mặt xinh đẹp không góc chết của thất hoàng tử. Tự nhiên nghĩ đến chuyện tối qua làm nàng mặt lại đỏ bừng bừng vì ngại ngùng.
Ngay lúc này, hắn cũng bất thình lình mở mắt ra nhìn nàng. Hai người bốn mắt nhìn nhau mà không biết nói gì. Phải đợi một lúc sau, hắn mới khẽ giọng lên tiếng:
- Sao mặt cậu đỏ quá vậy?
Tinh Nhi nghe thế liền hốt hoảng lật đật ngồi dậy rồi sờ hai má mình.
- Hả? Gì cơ? Đỏ lắm à?
- Ừ. Đỏ như quả cà chua ấy. - Hắn cũng từ từ ngồi dậy.
- Chắc do... tớ bị gì rồi...
- Bệnh à?
Thất hoàng tử đột nhiên cụng đầu với nàng để đo thử thân nhiệt. Tinh Nhi biết rõ điều đó nhưng không hiểu sao vẫn chẳng thể ngừng suy diễn lung tung được.
- Đâu có nóng?
- Kệ nó đi! Tớ dậy rửa mặt đây! - Nàng lật đật rời giường.
Tinh Nhi không muốn cho Minh Ngọc biết bản thân nàng đang thèm muốn với cơ thể nam nhân tuyệt đẹp kia của cô. Không phải mới đầu gặp lại nhau vẫn còn rất bình thường sao. Tự nhiên sau đêm tân hôn mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-nhung-lai-xuyen-thanh-hoang-tu-phan-dien/2879835/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.