10 
Ta ước gì có thể đào một cái hố chui xuống, chạy xa ba trăm dặm, không bao giờ gặp lại Lăng tướng quân nữa. 
Lăng Vân rõ ràng cũng bị lời thẳng thắn của ta làm cho choáng váng, mặt đỏ bừng, vội vàng đưa gói thuốc cho Lưu Ly rồi rời đi ngay, gần như là bỏ chạy trối chết. 
“Nhớ bôi thuốc cho tiểu thư nhà ngươi.” 
Nhìn xem, hắn bị dọa đến mức nào rồi, đến mức phải theo lời của kẻ lừa gạt. 
Lưu Ly nhanh nhẹn mở gói thuốc, kéo ta vào phòng, cẩn thận bôi rượu thuốc lên mặt ta, vừa bôi vừa tiếp tục nói dối. 
Nàng ta nói mẹ ruột của ta và mẹ của Lăng Vân có quan hệ rất tốt, Lăng Vân lớn hơn ta ba tuổi, hồi nhỏ chúng ta thường chơi cùng nhau. 
Cho đến khi ta mười tuổi, gia đình định hôn sự cho ta và Thái tử, Lăng Vân lại ra biên cương tòng quân, dần dần cũng không liên lạc nhiều nữa. Nhưng mỗi năm vào sinh nhật ta, Lăng Vân vẫn luôn gửi quà từ Tây Bắc về cho ta. 
“Lăng tướng quân làm việc rất cẩn thận, nô tì cũng nghĩ rằng, ngài ấy chỉ coi người như tiểu muội muội mà đối tốt. Cho đến khi cô nương rơi xuống nước, cả phủ tìm khắp kinh thành cũng không thấy người. Lúc đó Lăng tướng quân đang trên đường đi thượng triều, không biết bằng cách nào nhận được tin của người, đêm đó đã hành quân gấp gáp quay về. 
Còn nữa, ngài ấy còn gửi thư bằng bồ câu, nhờ Cẩm Y Vệ, Ngũ Thành Binh Mã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-dau-bep-o-tuu-lau/3618416/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.