🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ta có thể cam đoan!”



Diệp Huyền mắt sáng như đuốc, chắc như đinh đóng cột, nói: "Ta có thể cam đoan mấy vị huynh trưởng này của ta đều là người tốt



Nếu sau này bọn hắn phạm phải tội gì, toàn bộ đều sẽ do ta gánh chịu hết



Sở Hư nghe vậy, đánh giá Diệp Huyền một hồi.



Mim cười gật đầu, thản nhiên nói: "Nếu Diệp sư đệ đã nói thế, vậy thì ta liền tạm thời tha cho mấy tên ma tu này một mạng.



Bất quá Diệp sư đệ, ngươi tự giải quyết cho tốt.



Ma tu cũng không đơn giản như ngươi nghĩ đâu."



Diệp Huyền trầm giọng nói: "Không cần phiền Thần Hầu Thế tử lo lắng!”



Bởi vì sự việc ma tu, hắn cũng coi là triệt để vạch mặt với Sở Hư.



Trong lời nói tự nhiên cũng không coi là khách khí



Sở Hư nghe vậy, cũng không tức giận, chỉ là thật sâu nhìn Diệp Huyền một cái, lập tức quay người mang theo Tần Tiên Nhi rời đi



Hân cũng không vì ngữ khí của Diệp Huyền mà nổi giận.



Việc này không chút trở ngại nào tới uy nghiêm của Sở Hư.



Ngược lại là tỏ ra Sở Hư hùng hổ dọa người chỉ là bởi vì ma tu, mà cũng không phải là nhăm vào Diệp Huyền.



Mà trong lòng Cố Chân Nhân cũng là tức giận và hờn dỗi.



Tên Diệp Huyền này, thật sự là không biết tốt xấu!



Nhưng mà dù sao Diệp Huyền cũng là đệ tử của sư muội hẳn - Lưu Nguyệt tiên tử, vả lại Lưu Nguyệt tiên tử cũng mở miệng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nhan-vat-trum-phan-dien/3569596/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.