Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100
Chương sau
Chỗ sâu của Tố Thần Hầu phủ, bên trong một tòa đại điện cực kì hùng vĩ. Vẻ mặt của Trưởng công chúa không thay đổi đánh giá Hạ Hầu Vân, thị nữ ở xung quanh ngay cả thở mạnh cũng không dám. Bầu không khí bên trong đại điện, cực kì ngưng trọng... Hạ Hầu Vân đứng ở trước mặt Trưởng công chúa, hơi có chút chân tay luống cuống, trong lòng cũng là khẩn trương đến cực điểm. Mặc dù nàng là một người có tính tình ngoài mềm trong cứng,tính cách quật cường. Nhưng mà chung quy chỉ là một thiếu nữ. Mà trước mặt nàng, thế nhưng là Đoan Xương Trưởng công chúa của Đại Chu thần triều, muội muội ruột của Chu Hoàng, nhân vật tôn quý nhất của Trung Châu a! Trưởng công chúa cẩn thận ngắm nghía Hạ Hầu Vân thật lâu, mới khẽ cười một tiếng: "Quả nhiên là ta thấy mà yêu, ngược lại là xinh đẹp.” Hạ Hầu Vân trầm mặc một lát, nhẹ nhàng cúi đầu: “Gặp qua... Gặp qua..." Nhưng trong lúc nhất thời không biết là nên xưng hô Trưởng công chúa như thế nào. Mặc dù bây giờ nàng trở thành thị thiếp của Sở Hư, nhưng cũng không phải là chính thê... Không biết rõ có nên xưng hô Trưởng công chúa là mẹ chồng hay không. Vả lại bộ dạng của Trưởng công chúa trông có vẻ cũng không phải là hết sức hài lòng với nàng, cũng khiến cho Hạ Hầu Vân có chút lo sợ. Trưởng công chúa nhìn bộ dạng thận trọng này của Hạ Hầu Vân, thần sắc ngược lại là hòa hoãn hơn vài phần. “Thản nhiên nói: “Mặc dù ngươi là thị thiếp của Hư nhi, nhưng mà cũng không căn xưng ta là mẹ chồng, gọi ta Trưởng công chúa là được.” Hạ Hầu Vân cung kính gật đầu, thấp giọng nói: “Gặp qua Trưởng công chúa.” Trên mặt Trưởng công chúa lộ ra vẻ mỉm cười, thản nhiên nói: "Tại sao Hư nh lại thu ngươi làm thị thiếp, chắc hẳn ngươi cũng đoán được. Bất quá đã đến Tố Thần Hầu phủ, ta sẽ đích thân chú ý sự việc của Hạ Hầu nhất tộc, ngươi liền không cần quan tâm. Ngày sau chỉ cần hảo hảo phụng dưỡng Thế tử, biết chưa?" Mặc dù trên mặt nàng mỉm cười, nhưng mà Hạ Hầu Vân lại cảm thấy áp lực cực lớn. Chỉ có thể gật đầu, nói: “Vân nhỉ đã biết.” Trưởng công chúa nhàn nhạt gật đầu, quay người về phía Lý Thượng Cung, phân phó nói: “Đưa món lư hương mà ta thường dùng đến tấm cung của Hạ Hầu Vân.” Lý Thượng Cung gật đầu: "Điện hạ yên tâm, ta sẽ sắp xếp việc này." Mặc dù nói thái độ trước đó của Trưởng công chúa không tính là tốt. Nhưng mà câu nói cuối cùng cũng là để cho Hạ Hầu Vân sinh ra lòng cảm kích. Mặc dù Trưởng công chúa chỉ là đưa một cái lư hương cho nàng. Nhưng cũng là cho thấy thái độ của Trưởng công chúa, đã nhận nàng đứa con dâu này. Xem ra cuộc sống sau này của nàng ở Tố Thần Hầu phủ, hắn là sẽ tốt hơn rất nhiều... 'Vẻ mặt của Hạ Hầu Vân không khỏi lộ ra vẻ cảm kích, nhẹ giọng nói: “Đa tạ Trưởng công chuá.” Thần sắc của Trưởng công chúa lại nhàn nhạt: “Hành lễ đi.” Hạ Hầu Vân nhẹ nhàng cúi đầu vẽ phía Trưởng công chúa, lập tức dưới sự dẫn đường của một vị nữ, rời đi đại điện Nhìn qua bóng lưng rời đi của Hạ Hầu Vân. Vẻ mặt của Trưởng công chúa không biểu tình, trong mắt không có chút tình cảm nào, Nhưng mà trên mặt nàng lại chậm rãi sinh ra mấy phần thương cảm. Than nhẹ một tiếng: “Năm đó những hài đồng hầu hạ dưới gối ta, bây giờ cũng đã đến tuổi cưới vợ nạp thiếp.” Lý Thượng Cung ở một bên an ủi, nói: "Bây giờ Thế tử đã trưởng thành tuấn ngạn, điện hạ hẳn là vui về mới phải. Bây giờ Thế tử kinh thiên vĩ lược như thế, thành tựu trong tương lai tất nhiên là không có giới hạn. Huống hồ Thế tử đối với điện hạ cũng là cực kì hiếu thảo a...” Nghe được lời an ủi của Lý Thượng Cung, nghĩ đến con trai trưởng của mình xuất sắc. Lúc này, trên mặt Trưởng công chúa mới lộ ra nụ cười, mỉm cười nói: “Không tệ, tài năng của Hư nhi, trên đời hiếm thấy.” Lập tức lại nghĩ tới điều gì, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh. “Nghe nói nha đầu kia của Đế Sư phủ đang phải lòng Hư nhi?” Lý Thượng Cung cười gật đầu: "Không sai, bây Tô gia đối với Thế tử có thể nói là vô cùng nhiệt tình. Tựa hồ có ý định thông gia với Tố Thần Hầu phủ tạ." Trưởng công chúa hừ lạnh một tiếng: "Mặc dù nha đầu kia cũng xem như không tệ, bất quá cũng chỉ có thể làm một thị thiếp. Muốn trở thành chính thê của Hư nhỉ còn kém một chút thân phận. Tô gia cũng liền dựa vào sự chống đỡ của Đế Sư, không có Đế Sư, Tô gia tính là đô vật gì? Cũng xứng cùng Tố Thần Hầu phủ ta thông gia? Chính thê của Hư nhị, nói như thế nào cũng phải là thần triều công chúa hoặc là Thánh Nữ của những siêu cấp tông môn kia mới được!" Lý Thượng Cung mỉm cười phụ họa, nhưng trong lòng thì thầm cười khổ. Trưởng công chúa đối với Thế tử gia thật sự là quá cưng chiều. Từ nhỏ đến lớn, tất cả đồ vật cho Thế tử đều là đồ tốt nhất, thậm chí còn tốt hơn mấy vị Hoàng tử kia! Mặc dù thế nhân đều gọi Trưởng công chúa là xà hạt mỹ nhân. Nhưng mà theo Lý Thượng Cung, Trưởng công chúa cũng là một mẫu thân tốt nuông chiều hài tử... ... Dưới sự dẫn dắt của mấy vị thị nữ, Hạ Hău Vân về tới nơi ở của mình. Chỗ ở của nàng ở bên trong tẩm cung của Sở Hư Mà Hạ Hầu Vân lại rung động một phen. Tẩm cung của vị Thần Hầu Thế tử này thình lình được xây dựng ở trên một tòa linh sơn. Linh khí nồng đậm đến cực điểm, biển cây khắp núi, bóng râm xanh mát, một mảnh cung điện liên miên hoa lệ đến cực điểm, cực kì hùng vĩ. Thị nữ và người hầu phụng dưỡng cho vị Thế tử này liền có mấy trăm người... “Hài lòng không?” Bỗng nhiên, một đạo thân ảnh ôn nhu như ngọc kêu lên từ phía sau Hạ Hầu Vân. Hạ Hầu Vân quay người nhìn lại. Chỉ gặp một vị nam tử với dung mạo tuấn mỹ, nổi bật bất phàm, vẻ mặt đang mỉm cười nhìn qua nàng...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100
Chương sau