Chỉ có Liễu Huyên thấy không yên lòng. Trong lòng cô buồn bực, tại sao công ty Tử Ngọc chỉ chấp nhận mình? Mình còn chưa gặp tổng giám đốc của bọn họ! 
Còn nữa, thật ra Crystal Love là do ai tặng. 
Liễu Huyên chỉ cảm thấy trong lòng có mười nghìn câu hỏi, những câu hỏi này còn có thể nhịn không nghĩ đến nữa. Nhưng bây giờ trong đầu đầu cô tất cả đều là hình ảnh Nhạc Phong làm con tin thay mình! 
Đã ba ngày không gặp Nhạc Phong, ba ngày nay anh đều không về nhà, anh vẫn ổn chứ. 
Liễu Huyên cảm thấy sống mũi cay cay, cố ép mình không nghĩ đến anh nữa nhưng căn bản không nhịn được, trong đầu đều là anh! 
"Huyên Nhi, con thấy thế nào?" Lúc này, bà cụ mở miệng. 
"Huyên Nhi?" 
"Con đây, con đây." Liễu Huyên ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn mình. 
"Huyên Nhi, sao con có vẻ lo lắng không yên vậy?" Bà cụ nói: "Sao thế?" 
"Bà nội, con không sao đâu ạ." Liễu Huyên tươi cười, lắc đầu, cố gắng không để cho mình nghĩ đến anh. 
Công ty Tử Ngọc. 
Trên tay Nhạc Phong cầm một tập tài liệu, ba ngày qua, mình đã tìm hiểu toàn bộ công ty Tử Ngọc. Lúc trước công ty này vẫn luôn do chị dâu quản lý, nhưng có thể do cách quản lý không thích hợp, công ty lại không kinh doanh khấm khá lên được. 
Lợi nhuận thuần năm ngoái chỉ một trăm triệu. 
Những con số này đối với công ty Tử Ngọc mà nói thật sự là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nguoi-o-re/2171562/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.