“Anh...” Nghe Từ Hướng Đông nói muốn kết thông gia, Liễu Huyên nhíu chặt lông mày: “Thôi bỏ đi, em tạm thời vẫn chưa ly hôn.” 
Mặc dù Nhạc Phong có chút vô dụng, nhưng những năm qua, Nhạc Phong rất chịu khó, ở nhà làm việc nhà, những lúc làm chưa được tốt, đều bị mắng cho một trận. Nhưng anh không một lời oán trách. 
Cho dù là một chú chó cũng sẽ có tình cảm, huống chi là con người? 
Mà mấy lần gần đây, Nhạc Phong đi vay mượn khắp nơi mới được ba trăm vạn, cứu nguy cho công ty lúc khẩn cấp. Lại còn cả lúc ở Đông Phương Minh Châu, Liễu Chí Viễn nói muốn tiền ai người nấy trả, chính Nhạc Phong bỏ ra số tiền đã tích lũy bao lâu nay, mới không bị mất mặt. 
Từ Hướng Đông lại rất tình tứ nhìn cô: “Huyên Nhi, anh có chỗ nào không tốt? Nhạc Phong chính là một tên vô dụng! Em yên tâm, sau ba ngày nữa sinh nhật bà nội, anh sẽ chuẩn bị một món quà thật to, đến chúc mừng trước! Món quà này, bà nội chắc chắn sẽ rất thích. Lúc đó anh sẽ nhắc đến chuyện kết thông gia, anh không tin bà lại từ chối. 
Liễu Huyên nhẹ nhàng nhấp một ngụm cà phê. Thực ra quy định của Liễu gia rất nghiêm, bà nội là lớn tuổi nhất, nếu như bà nội thật sự thích Từ Hướng Đông, e là rất có khả năng cô sẽ phải ly hôn. 
Nói thật lòng, Liễu Huyên cũng cảm thấy Nhạc Phong vô dụng, nhưng cũng không phải là không có tình cảm gì, dù sao kết hôn đã được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nguoi-o-re/2171511/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.