Mẹ kiếp, quần áo của anh vừa mới giặt hôm qua, sao lại bản được? Nhạc Phong đang định mở miệng nói, nhưng bị bạn cùng bàn Từ Hạo lôi đi. 
Lúc đi học, quan hệ giữa hai người rất tốt, từng cùng nhau đánh người, cùng nhau trốn học. Hiện tại đi họp lớp, e rằng chỉ có Từ Hạo không bỏ rơi anh. 
Kéo Nhạc Phong đến một góc khác, Từ Hạo lắc đầu: “Người anh em, tôi nói cho cậu biết, loại phụ nữ như Lý Thấm, không phải loại mà chúng ta có thể thích. Ngồi bên cạnh cô ta, không phải tự rước lấy nhục sao.” 
Nhạc Phong cười một tiếng, cũng không nói gì. Rượu quá ba tuần, đồ ăn quả năm vị. 
Lý Thấm hơi say, đứng ở trung tâm, cô cầm microphone, hát một bài. Vừa hát, vừa hơi lắc lư cơ thể mềm mại, dáng dấp đó thật quá hấp dẫn, không ít chàng trai bị choáng váng. Không thể không nói, Lý Thấm thật sự quá đẹp! 
Mãi cho đến tối, mọi người mới rời đi. Hôm nay chủ nhiệm lớp cũ có việc, không thể tới tham gia, mấy đại gia khác lại hứa hẹn đến thứ hai tuần sau tụ tập tiếp. 
Khi bữa tiệc kết thúc, mấy chàng trai tranh nhau đưa Lý Thấm về. Nhưng vừa đi đến cửa KTV, Lý Thấm liền lên một chiếc Porsche. Ánh mắt mọi người ngây ngẩn ra, rồi rời đi. 
“Mẹ nó, quá đẹp.” Từ Hạo ở bên cạnh lẩm bẩm một câu: “Lão Nhạc, không trách cậu lại muốn ngồi gần cô ta. Nếu tôi có thể nếm thử dư vị của cô ta một đêm, dù chết sớm hơn mười năm tôi cũng đồng ý.” 
Nhạc Phong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nguoi-o-re/152863/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.