Mọi người bắt đầu kế hoạch sát quái lâu dài, một lần hai tới ba con ngựa quái, vừa vặn giết hết đi đằng trước lại sinh ra quái mới. 
Người chơi ở trên thảo nguyên xa xa thấy bên này có quái hiện ra, rất nhiều người chạy tới bên này, nhưng là cũng rất nhiều người không đánh được ngựa quái công cao huyết dày này, tất cả đều bị đánh cho ba hit trở về làng, dần dân, chỉ có một số ít đội ngũ ở bên cạnh mà thôi. 
Mấy người vẫn đánh liên tục cho tới ánh trăng lên đỉnh đầu, trong màn đêm bàng bạc vẫn đánh giết tới ánh sáng rạng đông xua tan đi một chút hắc ám cuối cùng. 
- Con mẹ nó, cái game này cũng biến thái quá đi, đánh hơn mười hai giờ, mới thăng được bốn cấp, hơn nữa không rơi ra một chút đồ gì, chỉ cấp cho một ít tiền. 
Dương Tùng không thể nén giận. 
- Cậu tỉnh lại đi, cả đêm lải nhải không ngừng, nghe tới lỗ tai chai cả ra, nếu [Vận Mệnh] đơn giản như vậy sẽ không gọi là [Vận Mệnh] rồi. 
Triệu Hoán Sư một bên ra sức đánh quái, một bên tranh cãi với Dương Tùng. 
- Trước tiên chúng ta lui tới địa phương nào không có quái mà đi thôi. 
Xóa sạch bản đồ cuối cùng này, Trường Không Vô Phong phất tay nói với mọi người. 
Mấy người thối lui tới dưới một gốc cây, Sát Thủ đặt mông ngồi trên mặt đất: 
- Vô Phong, trò này không đơn giản à, không ngoài một năm ra đừng nghĩ tới việc đạt tới lĩnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-ten-trom/2313116/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.