Chương trước
Chương sau
Mộ Dung Tiểu Thiên từ nhà đi thẳng đến Lính Đánh Thuê công hội, lúc này tâm tình hắn rất rối rắm, không biết Bạch Vân hiện tại ra sao. Nghĩ vậy Tiểu Thiên lại đi nhanh hơn nữa.

Ngay khi Mộ Dung Tiểu Thiên sắp đến thì bộ đàm vang lên.

- Tuyệt Phong hả, sao rồi vẫn còn nhờ anh em chứ? Nghe Lôi Đình Hiên nói cậu dạo này toàn đi cùng MM, trọng sắc quên bạn, mau về đi, anh em cùng đi Tam Quốc trang.

Mộ Dung Tiểu Thiên vui vẻ.

- Anh thiên, đừng có giễu cợt em nữa, đang gặp nạn, lần này chắc hi sinh quá.

Tuyệt Phong cười bất đắc dĩ.

Mộ Dung Tiểu Thiên trầm mặt, nếu không phài tình huống nguy cấp Tuyệt Phong sẽ không cầu cứu.

- Chú đang ở đâu?

- Nghĩ Huyệt tầng 1, Cực Phẩm Các số 2, thời gian chỉ còn 2 ngày, đối phương mấy trăm mạng.

- Kiên trì, không được từ bỏ, tin ta.

Tuyệt Phong yên tâm nở nụ cười, hắn tin Mộ Dung Tiểu Thiên.

- Nhìn cái mặt hớn hở kìa, cứ như sắp được cứu đến nơi ý, chẳng nhẽ bạn cậu có thể đến sao? Cho dù một người chạy đến đây trong 2 ngày nhưng vẫn còn cả trăm người ngoài kia đó.

Phiêu Dật nhắc nhở.

- Mặc kể bọn kia có bao nhiêu, tớ biết bọn mình ổn cả rồi.

- Chứng cứ đâu?

- À, chỉ cần 3 chữ ‘tin tưởng ta’ của hắn.

Tuyệt Phong quả quyết.

Đây là tình cảm giữa đồng đội, là tín nhiệm giữa bạn bè!

Mộ Dung Tiểu Thiên bật Mị Ảnh Phiêu Di chạy thẳng đến Truyền Tống trận, mở ra bộ đàm với Lôi Đình Hiên.

- Hiên, các cậu đang ở đâu?

- Bọn em đang ở Thông Minh thành, có việc?

- Tuyệt Phong gặp nạn, Nghĩ Huỵet tầng 1 Cực Phẩm Các số 2, thời gian hai ngày, đối phương mấy trăm tên. Là anh em của nhau thì bỏ hết mọi việc đang làm đi, tìm mọi cách đến Nghĩ Huyệt trong 2 ngày tới, đương nhiên nếu không coi là anh em thì coi như ta chưa nói gì.

- Thiên ca yên tâm, mấy anh chị em kể cả không ăn không ngủ cũng phải hai ngày chạy đến Nghĩ Huyệt.

Lôi Đình Hiên quả quyết.

- Tốt.

Mộ Dung Tiểu Thiên hét lên như thằng điên, tắt bộ đàm.

Rời khỏi Truyền Tống Trận thành Thánh Hoa, Mộ Dung Tiểu Thiên hùng hục chạy nhắm thẳng hướng cửa thành, lại gọi cho Vô Phong.

- Việc gì thế anh Thiên, đừng bảo muốn đi Tam Quốc trang sớm nhá.

Bên kia truyền sang tiếng cười tiêu sái của Vô Phong.

- Tuyệt Phong gặp nạn …

- Hiểu Rồi. Trong vòng hai ngày em sẽ tới.

Mộ Dung Tiểu Thiên tắt bộ đầm trong lòng rất vui vẻ, đây là tình bạn.

Thành Thông Minh, Lôi Đình hiên lấy tốc độ cao nhất chạy về Guild Lôi Đình, vừa chạy vừa hô đám người đang nhốn nháo trước mặt:

- Mọi người tránh ra, chắn đường thì đừng trách Lôi Đình Hiên này trở mặt.

Trong [ Vận Mệnh ] nếu bạn có Hồn Dong Binh để lập Guild, hệ thống sẽ tặng một khu nhà làm trụ sở, hơn nữa được hệ thống bảo vệ. Tất nhiên, trụ sở sẽ không rộng, so với nhà của Mộ Dung Tiểu Thiên vẫn còn nhỏ hơn.

Guild Lôi Đình rất nổi tiếng ở Thành Thông Minh, anh em Lôi Đình có thể không nể mặt?

Vọt vào đại sảnh Lôi Đình Hiên hô:

- Mọi người chuẩn bị, rồi nhanh chóng xuất phát, Tuyệt Phong gặp nạn, đang ở Nghĩ Huyệt tầng 1, Cực Phẩm Các số 2, chỉ còn hai ngày nữa thôi.

- Chém, là kẻ nào dám gây sự với anh em chúng ta.

Lôi Đình Cuồng Chiến kêu lên đầu tiên.

- He he, bà đã lâu không đại khai sát giới, lần này giết cho sướng.

Khí Phách cũng sáng mắt quát to.

- Đại ca, không cần gấp, bọn mình phải bàn cách đã.

Lôi Đình Phá ít nói ít cười có vẻ bình tĩnh hơn:

- Nếu cứ chạy bộ thì trừ Bách Hợp đến kịp còn những người khác không có khả năng. Phải nghĩ biện pháp mới được.

Tình huống rất dễ hiểu ai cũng rõ ràng.

- Bọn mình chỉ còn duy nhất một con đường thôi.

Thiên Nhai Cô Khách trầm giọng, vì theo đuổi Khí Phách mà tham gia luôn guild Lôi Đình.

- Đó là đi xuyên qua mảnh đất Bụi Gai!

Mọi người trầm mặc, đi theo đường đó có thể rút ngắn một nửa lộ trình nhưng hai dặm bụi gai rậm rạp, với 100% cảm giác đau đớn của Vận Mệnh, có ai muốn mình bị đâm thành nhím?

- Được, cứ như thế đi, cho dù bị đâm thành tổ ong chúng ta cũng sẽ xuyên qua.

Lôi Đình Hiên nói chém đinh chặt sắt.

- Tiểu muội, tốc độ của em nhanh nhất, đi mua thuốc. Những người khác lập tức xuất phát.

Lôi Đình Hiên phân phó.

….

Trên con đường đến Nghĩ Huyệt, thân ảnh nhanh như chớp giật tiến lên. Mồ hôi như mưa chảy nhòe mắt, ướt đẫm cả người.

Mộ Dung Tiểu Thiên đã chạy 1 ngày một đêm, không ngừng nghỉ chút nào. Mị Ảnh Phiêu Di lên đến cao cấp thân hình hắn là tầng tầng hư ảnh. MP cạn thì dùng chân chạy bộ.

- Tuyệt Phong, phải kiên trì, ta nhất định sẽ chạy tới.

Hắn yên lặng nghĩ như vậy.

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.